Xin chào tất cả anh em, mình cũng là mem thiendia nhiều năm, đã xem nhiều câu chuyện của anh em viết đọc rất hay và cuốn hút, hôm nay mình xin mạo muội đăng lên câu chuyện của mình sáng tác, cũng có phần thật và cũng có phần tự suy nghĩ viết thêm cho kịch tính. Mong anh em đọc và cho mình ý kiến để câu chuyện của mình ngày càng hoàng thiện hơn nhé.
Chúc anh em có một ngày tốt lành./.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chương I: NGÀY ANH CHƯA BIẾT GÌ?
‒ Trình, anh chính thức được thôi việc vào ngày mai, xuống phòng kế toán lĩnh những ngày lương còn lại. Ông trưởng phòng đưa cho Trình hợp đồng thôi việc và quay đi.
Trình mất việc ở một công ty lớn và người yêu vừa đi lấy chồng. Buồn chán,hụt hẫng Trình cứ chìm vào bia rượu và thuốc lá...ngày cứ qua ngày. Một hôm, vô tình Ngọc chạy ngang sân vận động Thống Nhất, thấy Tuấn ngồi quán bia hơi lề đường trầm ngâm rít điếu thuốc... Ngọc tấp xe vào lề ngay sát chổ Trình ngồi
‒ Anh Trình!!!
‒ Trình ngước mặt lên, ngờ ngợ và ngạc nhiên ú ớ trong cổ họng nghẹn lên: Ngọc.
Nói về Ngọc, Ngọc và Trình ở cùng tỉnh, cùng huyện, cùng xã và lớn lên trên một dòng sông bên cù lao ở miền Tây. Ngọc và mẹ ở đầu vàm, ba Ngọc mất sớm, còn nhà Trình thì cách nhà Ngọc khoảng 500m. Trình lớn hơn Ngọc ba tuổi, lúc đi học bằng đò dọc từ bên cù lao sang thị xã thì có năm học cùng buổi thì hai người đi chung đò, có khi Trình học buổi sáng còn Ngọc học buổi chiều và ngược lại thì hai người thi thoảng mới gặp nhau khi Ngọc đi học thêm. Ngọc lúc nhỏ đen đúa, cao khoảng 1m52 nên Trình cũng không để ý đến Ngọc lắm vì lúc đó Trình qua tỉnh học đã lâu còn Ngọc thì chỉ mới lên cấp 3 mà bên xã thì chỉ có trường cấp 2, Trình chỉ quan tâm các bạn bên tỉnh ăn mặc thời trang, da trắng dáng xinh và chỉ coi Ngọc như một người em không hơn không kém.
Nói về Trình, Trình chỉ học ở mức trung bình, ăn chơi quậy quá khiến ba mẹ buồn lòng, nhưng đến năm học lớp 12 Trình lại cố gắng học để được kết quả tốt nghiệp thật tốt và thi vào trường Đại học trên Sài Gòn. Ngày đỗ đạc, gia đình Trình mở tiệc mời bà con lối xóm lại chung vui và không thể thiếu gia đình Ngọc. Nhưng lúc đó Trình cũng để ý gì đến Ngọc mấy, đầu Trình chỉ nghĩ về cuộc sống trên Sài Gòn mà vài ngày nữa Trình phải sắp xếp đồ đạc đi lên đó.
Trình được ba mẹ sắp xếp ở với một người chị con bà dì, do chị đã ở lâu trên Sài Gòn còn Trình thì chưa biết gì nên nhờ chị giúp đỡ Trình mấy năm ăn học. Chị Trình tên Xuân, đã 32 tuổi ở trọ trên Sài Gòn đi học Anh văn chờ ngày gia đình chị đi qua Mỹ theo diện đoàn tụ, tiền sinh hoạt hằng ngày của chị có ba mẹ gửi về nên chị cũng không phải lo lắng về vấn đề tài chính lắm. Lúc đến bến xe, thì chị đã đứng sẵn đợi Trình chở về nhà trọ, chị không ở một mình mà ở chung với 2 người chị nữa, một người tên Lan, một người tên Thủy, hai người chị này lớn hơn Trình 3 tuổi, nên Trình có chút e ngại, còn các chị thì không nghĩ vậy, các chị chỉ xem Trình như một người em không hơn không kém nên mọi việc sinh hoạt không cần giữ kẻ, những đêm hè Sài Gòn nóng nực mà các chị cứ mặc váy ngủ hai dây trễ lên trễ xuống làm Trình cứ bứt rứt trong người và khó chịu của một thằng đàn ông mới lớn. Phòng trọ nằm trên lầu thượng, ông chủ nhà tận dụng sân thượng xây lên một phòng nên trên sân thượng này chỉ có phòng trọ của Trình và các hị ở, phòng chỉ có bề dài không có bề ngang nên 4 người cứ nằm xếp lớp, chị Thủy thì nằm ở trong cùng, kế đến là chị Lan, chị Xuân nằm kế bên còn Trình thì được ưu tiên nằm ngay cửa sổ và cửa phòng trọ cho mát
Ngày ngày, Trình sáng đạp xe đi học, trưa về nghỉ trưa, chiều đi học thêm Anh văn và các môn ngoại khóa, còn chị Xuân thì chỉ đi học bữa sáng vào các ngày 2, 4, 6 còn các ngày còn lại thì chị ở nhà, chị Lan và chị Thủy cũng chỉ học buổi sáng và buổi chiều ở phòng trọ làm bài tập và đồ án.
Chiều thứ tư, như mọi ngày Trình sau khi ngủ trưa dậy, tắm rửa và thay đồ đạp xe đi học ngoại khóa, nhưng đang chạy khoảng giữa đường đến trường thì thằng Duy bạn thân của Trình điện thoại báo thầy chiều nay bận nên lớp được nghỉ, Trình đạp xe quay về phòng trọ, trên đường về thấy có xe bán gỏi cuốn Trình liền tấp vào lề mua mấy cuốn về để mọi người ăn chơi. Trình cất xe vào chỗ hay để và đi nhè nhẹ lên phòng để hù các chị hết hồn chơi, vừa đến cửa phòng Trình tính tung cửa vào thì thấy cửa không khóa chốt trong mà chỉ khép hờ và nghe tiến nói chuyện của các chị trong phòng.
‒ Chim của em nhiều lông quá, cạo nãy giờ mà vẫn chưa hết nè Lan. Tiếng của chị Xuân.
‒ Chị cạo thêm dùm em đi cho sạch sẽ. Giọng năn nĩ của chị Lan.
‒ Thì chị vẫn cạo đây thôi.
Trình nghe mà nóng hết cả người, con cu của Trình đã cứng trong quần lót từ hồi nào không biết, tay Trình run run mở nhẹ cánh cửa ra chỉ vừa đủ một mắt nhìn lén vào. chị Lan thì đang ngồi trên nệm danh hai chân ra để chị Xuân dùng dao cạo râu cạo lông vùng kín của chị Lan, lần đầu tiên Trình thấy vùng kín của con gái, chân Trình bủn rủn cả lên.
‒ Em làm cho chị xong rồi nè. Giọng chị Thủy cất lên.
‒ Ừ, chị cảm ơn em nhé. Giọng chị Xuân nhỏ nhẹ.
Trình liếc sang thì thấy chị Thủy cũng đang tỉa lông cho chị Xuân, chị Xuân nằm nghiêng một bên một tay vừa kê lên gối, tay kia cầm dao cạo cho chị Lan và cũng dang chân ra cho chị Xuân tỉa lông của mình. Do chị Xuân quay vào bên trong nên Trình không nhìn thấy vùng kín của chị Xuân còn chị Thủy mặc quần nên Trình cũng không nhìn thấy luôn.
“Két”, cánh cửa mở toang ra, 3 chị giật bắn người nhìn ra thì thấy Trình đang đứng nhìn không chớp mắt, do Trình tập trung nhìn vào cảnh tượng đó mà quên mất mình đang nhìn lén và lần đầu tiên được thấy vùng kín nên không tự chủ mình được. Chị Lan nhanh tay giật cái mền kế bên che lại, còn chị Xuân thì co người lại cũng lấy cái mền che đi phần kín của mình.
‒ Sao em không đi học mà giờ về rồi. Giọng chị Thủy lấp liếm để giảm bớt sự căng thẳng của 4 người.
‒ Dạ, thầy báo bận nên chiều nay em được nghỉ, em mua gỏi cuốn về để phòng mình ăn. Giọng Trình vẫn còn run lẩy bẩy.
‒ Thôi em ra ngoài nhà tắm tắm đi, đồ chị mang ra sau cho em. Chị Thủy tiếp lời.
‒ Dạ. Trình để bịt gỏi cuốn và cặp ngay cửa rồi đi ra nhà tắm.
‒ Trời ơi, sao mấy đứa không chịu đóng cửa lại, để nó nhìn thấy hết trơn rồi. Giọng chị Xuân trách móc.
‒ Nãy em quên với lại mình ở trên tầng thượng có một mình ai lên mình nghe tiếng bước chân chứ, mà ai biết là chiều nay nó được nghỉ đâu. Chị Lan phân trần.
‒ Thôi coi như cho thằng em rửa mắt đi, con trai mới lớn mà nhìn cảnh này chắc chịu không nổi đâu nhỉ, chị Xuân lo kiếm vợ cho em là vừa. Chị Thủy vừa nói vừa cười mỉm chi.
Sau này khi làm tình xong và nằm bên ba người Trình mới biết trong cả 3 chị thì chỉ có chị Thủy là tình trường nhiều nhất nên nói chuyện và cách nhìn đàn ông rất “dạn”, chị Xuân thì chưa biết mùi đàn ông là gì còn chị Lan chỉ mới ở mức độ nắm tay hun hít sờ mó, chị Xuân thì vẫn xem Trình là em, nhưng còn chị Lan thì bứt rứt và khó chịu từ khi có Trình vào ở chung lắm.
‒ Thôi hai chị dọn gỏi cuốn ra ăn đi, em đem quần và khắn ra cho nó tắm thay đồ. Chị Thủy vừa nói vừa lấy trong thùng đồ của Trình cái quần cụt rồi đi thẳng ra nhà tắm.
Kể từ chiều hôm đó, các chị cẩn thận hơn trong cách ăn mặc và không hở hang nhiều như trước vì qua chuyện đó ai cũng hiểu Trình đã là một thanh niên rồi chứ không phải là một đứa con nít nữa.
Chúc anh em có một ngày tốt lành./.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chương I: NGÀY ANH CHƯA BIẾT GÌ?
‒ Trình, anh chính thức được thôi việc vào ngày mai, xuống phòng kế toán lĩnh những ngày lương còn lại. Ông trưởng phòng đưa cho Trình hợp đồng thôi việc và quay đi.
Trình mất việc ở một công ty lớn và người yêu vừa đi lấy chồng. Buồn chán,hụt hẫng Trình cứ chìm vào bia rượu và thuốc lá...ngày cứ qua ngày. Một hôm, vô tình Ngọc chạy ngang sân vận động Thống Nhất, thấy Tuấn ngồi quán bia hơi lề đường trầm ngâm rít điếu thuốc... Ngọc tấp xe vào lề ngay sát chổ Trình ngồi
‒ Anh Trình!!!
‒ Trình ngước mặt lên, ngờ ngợ và ngạc nhiên ú ớ trong cổ họng nghẹn lên: Ngọc.
Nói về Ngọc, Ngọc và Trình ở cùng tỉnh, cùng huyện, cùng xã và lớn lên trên một dòng sông bên cù lao ở miền Tây. Ngọc và mẹ ở đầu vàm, ba Ngọc mất sớm, còn nhà Trình thì cách nhà Ngọc khoảng 500m. Trình lớn hơn Ngọc ba tuổi, lúc đi học bằng đò dọc từ bên cù lao sang thị xã thì có năm học cùng buổi thì hai người đi chung đò, có khi Trình học buổi sáng còn Ngọc học buổi chiều và ngược lại thì hai người thi thoảng mới gặp nhau khi Ngọc đi học thêm. Ngọc lúc nhỏ đen đúa, cao khoảng 1m52 nên Trình cũng không để ý đến Ngọc lắm vì lúc đó Trình qua tỉnh học đã lâu còn Ngọc thì chỉ mới lên cấp 3 mà bên xã thì chỉ có trường cấp 2, Trình chỉ quan tâm các bạn bên tỉnh ăn mặc thời trang, da trắng dáng xinh và chỉ coi Ngọc như một người em không hơn không kém.
Nói về Trình, Trình chỉ học ở mức trung bình, ăn chơi quậy quá khiến ba mẹ buồn lòng, nhưng đến năm học lớp 12 Trình lại cố gắng học để được kết quả tốt nghiệp thật tốt và thi vào trường Đại học trên Sài Gòn. Ngày đỗ đạc, gia đình Trình mở tiệc mời bà con lối xóm lại chung vui và không thể thiếu gia đình Ngọc. Nhưng lúc đó Trình cũng để ý gì đến Ngọc mấy, đầu Trình chỉ nghĩ về cuộc sống trên Sài Gòn mà vài ngày nữa Trình phải sắp xếp đồ đạc đi lên đó.
Trình được ba mẹ sắp xếp ở với một người chị con bà dì, do chị đã ở lâu trên Sài Gòn còn Trình thì chưa biết gì nên nhờ chị giúp đỡ Trình mấy năm ăn học. Chị Trình tên Xuân, đã 32 tuổi ở trọ trên Sài Gòn đi học Anh văn chờ ngày gia đình chị đi qua Mỹ theo diện đoàn tụ, tiền sinh hoạt hằng ngày của chị có ba mẹ gửi về nên chị cũng không phải lo lắng về vấn đề tài chính lắm. Lúc đến bến xe, thì chị đã đứng sẵn đợi Trình chở về nhà trọ, chị không ở một mình mà ở chung với 2 người chị nữa, một người tên Lan, một người tên Thủy, hai người chị này lớn hơn Trình 3 tuổi, nên Trình có chút e ngại, còn các chị thì không nghĩ vậy, các chị chỉ xem Trình như một người em không hơn không kém nên mọi việc sinh hoạt không cần giữ kẻ, những đêm hè Sài Gòn nóng nực mà các chị cứ mặc váy ngủ hai dây trễ lên trễ xuống làm Trình cứ bứt rứt trong người và khó chịu của một thằng đàn ông mới lớn. Phòng trọ nằm trên lầu thượng, ông chủ nhà tận dụng sân thượng xây lên một phòng nên trên sân thượng này chỉ có phòng trọ của Trình và các hị ở, phòng chỉ có bề dài không có bề ngang nên 4 người cứ nằm xếp lớp, chị Thủy thì nằm ở trong cùng, kế đến là chị Lan, chị Xuân nằm kế bên còn Trình thì được ưu tiên nằm ngay cửa sổ và cửa phòng trọ cho mát
Ngày ngày, Trình sáng đạp xe đi học, trưa về nghỉ trưa, chiều đi học thêm Anh văn và các môn ngoại khóa, còn chị Xuân thì chỉ đi học bữa sáng vào các ngày 2, 4, 6 còn các ngày còn lại thì chị ở nhà, chị Lan và chị Thủy cũng chỉ học buổi sáng và buổi chiều ở phòng trọ làm bài tập và đồ án.
Chiều thứ tư, như mọi ngày Trình sau khi ngủ trưa dậy, tắm rửa và thay đồ đạp xe đi học ngoại khóa, nhưng đang chạy khoảng giữa đường đến trường thì thằng Duy bạn thân của Trình điện thoại báo thầy chiều nay bận nên lớp được nghỉ, Trình đạp xe quay về phòng trọ, trên đường về thấy có xe bán gỏi cuốn Trình liền tấp vào lề mua mấy cuốn về để mọi người ăn chơi. Trình cất xe vào chỗ hay để và đi nhè nhẹ lên phòng để hù các chị hết hồn chơi, vừa đến cửa phòng Trình tính tung cửa vào thì thấy cửa không khóa chốt trong mà chỉ khép hờ và nghe tiến nói chuyện của các chị trong phòng.
‒ Chim của em nhiều lông quá, cạo nãy giờ mà vẫn chưa hết nè Lan. Tiếng của chị Xuân.
‒ Chị cạo thêm dùm em đi cho sạch sẽ. Giọng năn nĩ của chị Lan.
‒ Thì chị vẫn cạo đây thôi.
Trình nghe mà nóng hết cả người, con cu của Trình đã cứng trong quần lót từ hồi nào không biết, tay Trình run run mở nhẹ cánh cửa ra chỉ vừa đủ một mắt nhìn lén vào. chị Lan thì đang ngồi trên nệm danh hai chân ra để chị Xuân dùng dao cạo râu cạo lông vùng kín của chị Lan, lần đầu tiên Trình thấy vùng kín của con gái, chân Trình bủn rủn cả lên.
‒ Em làm cho chị xong rồi nè. Giọng chị Thủy cất lên.
‒ Ừ, chị cảm ơn em nhé. Giọng chị Xuân nhỏ nhẹ.
Trình liếc sang thì thấy chị Thủy cũng đang tỉa lông cho chị Xuân, chị Xuân nằm nghiêng một bên một tay vừa kê lên gối, tay kia cầm dao cạo cho chị Lan và cũng dang chân ra cho chị Xuân tỉa lông của mình. Do chị Xuân quay vào bên trong nên Trình không nhìn thấy vùng kín của chị Xuân còn chị Thủy mặc quần nên Trình cũng không nhìn thấy luôn.
“Két”, cánh cửa mở toang ra, 3 chị giật bắn người nhìn ra thì thấy Trình đang đứng nhìn không chớp mắt, do Trình tập trung nhìn vào cảnh tượng đó mà quên mất mình đang nhìn lén và lần đầu tiên được thấy vùng kín nên không tự chủ mình được. Chị Lan nhanh tay giật cái mền kế bên che lại, còn chị Xuân thì co người lại cũng lấy cái mền che đi phần kín của mình.
‒ Sao em không đi học mà giờ về rồi. Giọng chị Thủy lấp liếm để giảm bớt sự căng thẳng của 4 người.
‒ Dạ, thầy báo bận nên chiều nay em được nghỉ, em mua gỏi cuốn về để phòng mình ăn. Giọng Trình vẫn còn run lẩy bẩy.
‒ Thôi em ra ngoài nhà tắm tắm đi, đồ chị mang ra sau cho em. Chị Thủy tiếp lời.
‒ Dạ. Trình để bịt gỏi cuốn và cặp ngay cửa rồi đi ra nhà tắm.
‒ Trời ơi, sao mấy đứa không chịu đóng cửa lại, để nó nhìn thấy hết trơn rồi. Giọng chị Xuân trách móc.
‒ Nãy em quên với lại mình ở trên tầng thượng có một mình ai lên mình nghe tiếng bước chân chứ, mà ai biết là chiều nay nó được nghỉ đâu. Chị Lan phân trần.
‒ Thôi coi như cho thằng em rửa mắt đi, con trai mới lớn mà nhìn cảnh này chắc chịu không nổi đâu nhỉ, chị Xuân lo kiếm vợ cho em là vừa. Chị Thủy vừa nói vừa cười mỉm chi.
Sau này khi làm tình xong và nằm bên ba người Trình mới biết trong cả 3 chị thì chỉ có chị Thủy là tình trường nhiều nhất nên nói chuyện và cách nhìn đàn ông rất “dạn”, chị Xuân thì chưa biết mùi đàn ông là gì còn chị Lan chỉ mới ở mức độ nắm tay hun hít sờ mó, chị Xuân thì vẫn xem Trình là em, nhưng còn chị Lan thì bứt rứt và khó chịu từ khi có Trình vào ở chung lắm.
‒ Thôi hai chị dọn gỏi cuốn ra ăn đi, em đem quần và khắn ra cho nó tắm thay đồ. Chị Thủy vừa nói vừa lấy trong thùng đồ của Trình cái quần cụt rồi đi thẳng ra nhà tắm.
Kể từ chiều hôm đó, các chị cẩn thận hơn trong cách ăn mặc và không hở hang nhiều như trước vì qua chuyện đó ai cũng hiểu Trình đã là một thanh niên rồi chứ không phải là một đứa con nít nữa.