lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Diệt Thế Long Quân - Trúc Long Lãng Tử Nhân
Giới Thiệu:
Đời vốn dĩ nhiều hoàn cảnh khó nhọc, cũng như bao con người khác, cậu lớn lên. Nhưng vận khí cho cậu trách nhiệm, cậu may mắn nhận được bảo vật tuyệt thế, từ đó cải mệnh, sau đó nhận được trách nhiệm to lớn. Trừ gian, diệt ác. Cứu giúp chúng sinh. "Không nhận bản thân chính nhân quân tử, nhưng việc ta làm ra, ta gánh vác được!" Long Tà! Diệt Thế Long Quân! Thế gian nghe tên ta phải run sợ! Truyền kì Tà Quân lưu truyền mãi muôn đời!
Cảnh giới tu luyện:
Tu luyện giả, nghịch thiên cải mệnh, bắt đầu từ Thiên Mệnh Cảnh, tái tạo mệnh căn, lấy đó làm trụ cột, tạo ra truyền kì của võ học...
 

lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Chap 1: Ma Thạch

Trong con hẻm nhỏ…

“Đuổi theo nó! Đừng để nó thoát.” Tiếng truy đuổi vang vọng.

Cậu ta đã chạy hết sức rồi, nhưng không thoát được bọn chúng. Bọn chúng quá đông. Cậu chạy đến đường cùng rồi, phía trước là cuối con hẻm, chẳng còn đường nào để cho cậu thoát.

“Chạy nữa đi cho tao! Haha Mày hết đường sống rồi!” Nhìn về phía con mồi đã vào ngõ cụt, hắn cười điên cuồng.

Cậu quay đầu nhìn bọn chúng, đôi mắt lạnh lùng, dáng vẻ bễ nghễ này chẳng có vẻ gì là sợ hãi cả. Mặc dù cậu đang phải đối mặt với một đám giang hồ có máu mặt ở cái đất Sài Thành này. Chúng nó có hơn trăm thằng, vây kín con hẻm nhỏ. Mỗi đứa đều cầm theo dao và mã tấu, thậm chí vài đứa dắt súng trên hông, mặt hằm hằm sát khí, quả thật là muốn giết chết cậu. Cậu nhìn rõ mặt từng đứa, mới hôm qua còn kêu huynh gọi đệ, bảo nhau tri kỉ. Nay lại cho cậu một đao, đúng là đời. Cậu hơi lim dim mắt, thực sự muốn ngã xuống. Bọn chúng cho gì đấy vào rượu, bằng không, kể cả có trăm đứa, mang theo vũ khí thì cũng không đủ cho cậu giết.

“Thiên Long, thật sự nếu không có thứ độc dược kia, tao cũng không dám động đến mày. Mày ép bọn tao quá, bọn tao phải đứng lên thôi.”

Hoàng Anh, hắn ta là kẻ lập ra âm mưu để lật đổ đế chế Thiên Long. Không ai ngờ hắn ta từng được sự tin tưởng hết mực từ Long, bằng không làm sao chúng có thể hạ độc?

“Tại sao?” Đến bây giờ, Thiên Long, kẻ đã làm cho cả cái đất Việt nghe tên là sợ hãi lúc này mới lên tiếng.

“Tại sao à? Tại cái luật lệ chết tiệt của mày. Cấm thuốc phiện, cấm mại dâm. Mẹ kiếp! Mày làm cớm được rồi đấy! Luật lệ này khiến “chúng” mất đi một khoảng lớn. Haha Bởi vậy mà tao sẽ thay thế mày.” “Chúng” ở đây chính là bọn mafia nước T, luôn coi nước V là món mồi béo bở, thì làm sao chấp nhận việc Thiên Long tạo ra. Thứ thuốc có thể khiến Thiên Long mất đi sức mạnh, làm sao tụi Hoàng Anh có thể có được? Giờ Long đã hiểu, chỉ cái đất nước âm độc kia, mới có thứ thuốc này. Hiểu hết rồi, chỉ trách quá tin người, thành ra bây giờ mới nên nông nỗi. Cậu đứng ở đấy, cả đám hơn trăm người cũng không dám xông lên, thế mới biết uy danh của cậu lớn bậc nào. Mắt cậu mờ dần, từng kí ức bỗng vụt qua đầu cậu. Sờ tay lên ngực, Ma Thạch, thứ mà cậu luôn đeo bên mình lúc này tỏa ra khí tức lạnh lẽo. Cậu nhặt được nó từ nhỏ. Vốn dĩ cậu là một đứa trẻ mồ côi, hằng ngày bị coi thường bắt nạt. Cậu dưới trướng một tên đàn anh, hằng ngày chúng bắt cậu phải bán báo, bán vé số rồi đưa tiền cho chúng. Bất ngờ một ngày cậu nhặt được Ma thạch. Cũng chính hôm ấy, tụi đàn anh bắt cậu, muốn bán cậu sang nước T để kiếm tiền. Và… Cậu giết bọn chúng. Đó là lúc cậu nhận ra bản thân có sức mạnh phi thường. Nhanh chóng quật khởi, cả nước Việt phải sợ hãi khi nghe tên cậu. Tại đây cậu được coi là trời, bởi vậy tên cậu có chữ Thiên. Nhớ lại chiến tích hào hùng của mình, cậu mỉm cười. Gương mặt của bọn phản bội bỗng mờ dần, cậu ngã xuống.

“Haha Đế chế Thiên Long đã sụp đổ.” Hoàng Anh bước lại gần cái xác của Thiên Long. Bất ngờ Thiên Long tỉnh dậy, một cú đá ngay chính hạ bộ, hắn ta không tránh được, tiểu Hoàng Anh đi đời. Cho dù có chết Thiên Long cũng không thể để cho kẻ phản bội này được sống thoải mái. Bấy giờ, Thiên Long mới thực sự ngã xuống.

“Thằng khốn, mày khiến tao tuyệt tử tuyệt tôn, tao không thể để mày chết toàn thây.” Nói rồi hắn ta cầm dao chém chết Thiên Long. Hắn chém điên cuồng hơn mấy chục phát, quả là ghê rợn.

“Đại ca, ngọc bội…” Lúc này Hoàng Anh mới bình tĩnh lại, thứ mà bọn nước T thực sự muốn lấy là ngọc bội mà Thiên Long thường đeo.

“Tụi bây, lục soát!” Bọn chúng định đến gần cái xác, bất ngờ một cỗ khí tức lạnh lẽo xuất hiện, khiến bọn chúng rợn cả tóc gáy. Cơ thể Thiên Long bắt đầu tan ra, bị hút vào trong Ma Thạch. Một cỗ sức mạnh bắn ra, khiến cả đám phản bội bị biến thành xương khô, trông vô cùng ghê rợn. Một cơn gió thổi qua, biến thành cát bụi, xương cốt vô tồn.

Lúc này, trong bóng tối xuất hiện một bóng đen. Ma Thạch lúc này đã biến mất.

“Ma quỷ xuất thế, ta đây lại không thể cản, chẳng lẽ thế gian cứ thế bị hủy diệt sao? Nhanh trăm năm, chậm nghìn năm, Ác Ma quật khởi, đến lúc đó thế gian sẽ lại lần nữa chìm trong bóng tối. Canh giữ trăm triệu năm, phong bế sức mạnh cả một ngân hà, hủy diệt sự sống cả một vũ trụ, cuối cùng vẫn không thể ngăn cản nó xuất thế. Tạo hóa không thể cản, hay là do ta vô dụng?”
Hết Chap 1
 

lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Chap 2: Bạch Dương trấn

“Đại ca ca, huynh tỉnh chưa vậy?”

Cậu bỗng nghe thấy một giọng nói non nớt của một đứa trẻ chưa thành niên, vang vọng bên tai. Đôi mắt mờ dần nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh. Rõ nét dần, hình ảnh một bé gái xuất hiện trong mắt cậu.

“Ta chưa chết?” Mối nghi ngờ bỗng nổi lên trong đầu cậu. Rõ ràng cậu đã bị tên khốn phản bội Hoàng Anh chém chết rồi. Nhưng điều này là sao? Cậu không thể giải thích được.

“Tiểu Lục, để yên cho đại ca nghỉ ngơi.” Giọng nói của một ông lão vang lên.

Cậu ngồi dậy, nhìn xung quanh nhà, một căn nhà sơ sài, xung quanh chẳng có vật gì là giá trị.

“Cậu bé, nghỉ ngơi thêm chút nữa đi.” Ông lão cười hiền hòa và nói.

“Đại thúc, ta đang ở đâu?” Cậu lên tiếng hỏi cho mối nghi ngờ của mình.

“Đây là trấn Bạch Dương, ta là Đồng Lão, sống cùng Tiểu Lục tại đây. Một hôm lên núi thì phát hiện cậu nằm hôn mê bất tỉnh. Ta mới đem cậu về đây. Chẳng biết cậu gặp tình cảnh gì, mà lại thành ra như vậy?”

Cậu cũng nổi lên nghi vấn này, tại sao cậu lại ở đây?

“Cháu cũng không biết nữa.” Cậu nhìn về một hướng vô định xa xăm.

“Không sao, cháu cứ nghỉ ngơi và ở tạm đây, sẽ mau chóng khỏe lại thôi.” Ông lão cười hiền hòa rồi tính bước đi.

“Ơn nghĩa này cháu không biết làm sao đền hết.” Cậu nhìn ông lão, quả thật ngày xưa cậu chưa từng gặp một ai tốt bụng như vậy, toàn mưu mô quỷ kế, nay đâm thuê, mai chém mướn, quả là chưa bao giờ được yên bình như tại đây.

“Nếu cậu có thể chăm sóc cho cháu gái ta thì thật tốt.” Ông nói thầm chỉ cho bản thân mình nghe, rồi bước ra khỏi cổng.

“Hihi, bây giờ có đại ca ca chơi với Tiểu Lục rồi, ở đây chẳng có ai chơi với Tiểu Lục cả, Tiểu Lục sẽ dẫn đại ca đi khắp chấn Bạch Dương.” Giọng nói non nớt ham chơi của cô bé vang lên. Mới hơn mười tuổi, cô bé còn ham chơi lắm.

“Chẳng lẽ đây là cảm giác ở nhà, vừa gặp đã thân, ta mơ hồ quá.” Cậu nghĩ thầm trong lòng, chỉ sợ những điều này là ảo giác.

“Đi cùng Tiểu Lục đi đại ca.” Cô bé hồn nhiên kéo tay Long đi.

“Mà đại ca tên gì?” Đôi mắt tròn vo của cô bé nhìn Long một cách tò mò. Cậu tự hỏi đứa trẻ này thực sự không có chút phòng bị gì sao?

“Tên của ta?” Cậu cũng không biết cậu tên gì, cậu tự đặt cho mình cái tên Long. Rồi sau đó người ta ghép thêm chữ Thiên là Thiên Long.

“À, ta tên là Long…”

“Long ca, để muội dẫn huynh đi xem trấn Bạch Dương. Cảnh tại đây rất đẹp, chỉ tiếc không ai chơi cùng với Tiểu Lục cả.” Giọng cô bé có vẻ buồn.

“Không ai chơi cùng, tại sao?” Cậu bỗng nhận ra sự bất thường trong đó.

“Tiểu Lục không biết, những đứa trẻ trong trấn thường xa lánh Tiểu Lục, không cho Tiểu Lục chơi cùng.”

Mặc dù không hiểu rõ mọi chuyện, nhưng chỉ nghe thôi mà cậu cũng thấy tội nghiệp cho nhỏ. Thử hỏi nếu phải chịu sự cô đơn, thì đứa trẻ vẫn còn ngây ngô non nớt này sao chịu được?

“Để đại ca chơi cùng Tiểu Lục được thì có được không hả?” Nói rồi cậu cùng đứa trẻ đi khắp Bạch Dương trấn…

“Quả là mệt chết ta…” Cậu nổi lòng thương xót, ai mà ngờ Tiểu Lục dẫn cậu đi khắp nơi, rồi còn líu lo líu lít cả buổi. Một kẻ mà ngày xưa máu lạnh như cậu thì thật khó để chịu tình cảnh này đi. Cậu vừa ăn cơm cùng Đồng Lão và Tiểu Lục rồi lại trở về chỗ ngủ của mình. Căn nhà đơn sơ nhưng vẫn có vài gian phòng, đủ để cho cậu ở tạm. Cậu nằm xuống giường, mơ hồ nghĩ về những điều mà mình vừa trải qua.

“Nhưng mà…”

Cậu nhìn lại bản thân mình. Mặt cậu non nớt hơn, quả thật là búng ra sữa, các vết sẹo trên người quả thật đã biến mất. Hơn thế còn trẻ hơn cả chục tuổi, trở về cái tuổi vị thành niên mười sáu, mười bảy tuổi. Nhìn cậu chẳng khác gì tiểu bạch kiếm cả. Thảm nào mà có thể lừa được Đồng Lão và Tiều Lục. Chứ cái dáng vẻ thiết sát khi xưa, thỉ chỉ e họ đã sợ mà chạy thục đầu rồi. Điều này khiến cậu cảm thấy mơ hồ. Thật là kì lạ.

Bên ngoài trời cũng đã khuya, cảnh đêm thật sự im ắng tĩnh lặng. Chẳng lẽ đây là ý trời?

“Tiểu tử, là bổn thần cứu ngươi, tại sao còn chưa cúi đầu để cảm tạ?” Giọng nói vang lên thật sự nổi bật trong màn đêm yên ắng này.
Hết Chap 2
 

lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Chap 3: Luân Hồi Thần Thú

“Là ai?” Cậu thất kinh, thật không ngờ tại nơi sâu thẳm trong đầu cậu lại vang lên giọng nói. Điều này cũng quá là huyền ảo đi.

“Vô lễ! Chẳng lẽ người không biết kính trọng ân nhân sao?” Giọng nói mang theo vẻ trách vấn.

“Ý ngươi là?” Cậu đặt nghi vấn.

“Hừm, Nếu biết người bất kính như vậy, ta đây không hi sinh sức mạnh tích góp cả triệu năm để giúp ngươi thoát khỏi lão già đó.” Giọng nói bỗng tỏ vẻ không vui.

“Là ngươi cứu ta sao?” Nếu thực sự người đó là người cứu mình thì bản thân cũng phải tỏ một chút tôn trọng.

“Sức mạnh ta ngày xưa, thông thiên triệt địa, chẳng phải bị tụi chúng lừa thì đã không ra nông nỗi này. Giờ ngay cả sức mạnh tích lũy cả triệu năm cũng hi sinh để cứu tiểu tử người. Bằng không, chỉ bằng một cái rắm của lão tử cũng để ngươi hồn phi yên diệt.” Âm thanh này hiện lên vẻ tự mãn với sức mạnh ngày xưa của mình. Vỗn dĩ lúc đầu còn có một chút tôn kính thì giờ nó đã theo gió bay mất rồi, hơn nữa cậu cũng có một chút nghi vấn, thật sự đây là kẻ đã cứu mình?

“Cứ cho là ngươi cứu ta đi, vậy ngươi là ai?” Thật sự cậu chưa từng gặp qua người này.

“Ta sao? Nghe đừng sợ nhé! Ta chính là đỉnh đỉnh đại danh Thần thú, Luân Hồi Thần Thú, thấu hiểu vạn sự luân hồi. Haha nghe sợ chưa? Chính là ta giúp ngươi quay về thời kì đỉnh phong tiềm lực, sức mạnh của ta thế gian hiểm thấy, quả thật là độc nhất vô nhị.” Giọng nói có vẻ tự mãn.

“Ngươi đang ở đâu?” Cậu lần nữa đặt lên nghi vấn, thật sự cậu không thấy bất cứ ai trong phòng, nhưng giọng nói vẫn là vang lên trong đầu.

“Ngươi xem lại bản thân có thiếu cái gì?” Giọng nói vang lên.

“Thiếu cái gì sao?” Cậu xem lại bản thân lần nữa.

“A, Ma Thạch đâu?” Cậu thất kinh, không thấy Ma Thạch đâu cả, tính ra nó đã trên người cậu hơn chục năm rồi.

“Ma Thạch đã tiến vào trong thức hải của người rồi, giờ ngươi với nó là một thể. Thật không ngờ Ma Thạch lại chọn tiểu tử ngươi làm chủ. Nó cũng qua nhiều đời chủ nhân rồi, nhưng người đạt đến mức độ dung hợp thì chỉ có mình ngươi. Nếu không ta đã không hi sinh sức mạnh của mình mà mặc kệ ngươi rồi.” Luân Hồi Thần Thú tỏ ra bất mãn.

“Chủ nhân trước của nó, là ai?” Quả thật cậu cũng khá là hứng thú về vấn đề này.

“Ngươi lại hứng thú với vấn đề này? Haha Nếu ta nhớ không lầm, chủ nhân đầu tiên của nó tên là Doanh Chính.” Luân Hồi Thần Thú vừa kể vừa liên tưởng lại.

“Doanh Chính? Chẳng lẽ là Tần Thủy Hoàng?” Cậu ngạc nhiên vô cùng.

“Đúng, hình như tiểu tử đó được gọi như vậy. Còn chủ nhân gần với ngươi nhất của nó có tên là.. À Ado.. ừ đúng rồi.. Adolf Hitler.” Luân Hồi Thần Thú có vẻ nghĩ ngợi.

“…” Thật không ngờ, Ma Thạch vậy mà liên quan đến nhiều điều như vậy.

“Nhưng ngươi đưa ta đến đâu đây? Ta chưa từng thấy qua nơi nào như này cả?” Quả thật, cậu chưa từng gặp qua nơi như là Bạch Dương trấn đây. Không phải cảnh quan, cậu cảm thấy xung quanh đây có một thứ gì đó khá là huyền diệu.

“Nơi này ư? Cái nơi khỉ ho cò gáy này, quả thật là chim cũng không thèm đậu. Nhưng nó vẫn tốt hơn hàng vạn lần cái nơi bị phong ấn mà ngươi được sinh ra.” Luân Hồi Thần Thú tỏ ra khinh bỉ khi cậu có dáng vẻ thích nơi này.

“Sao? Nơi bị phong ấn?” Cậu bỗng thấy nghi ngờ, quả thật có nhiều điều bí mật chưa được hé lộ.

“Chuyện này tạm thời ngươi không cần biết. Nơi ngươi hiện tại đang ở, nếu ta nhớ không lầm thì nó tên là Hoàng Long Đại Lục, còn thuộc nơi nào trong Hoàng Long Đại Lục thì ta không rõ lắm, bởi nơi đây thực sự quá hẻo lánh đi. Đợi ngươi đến trung tâm đại lục, ngươi sẽ choáng ngợp đấy!”

“Tại đây không giống nơi khi xưa ngươi ở, tại đây thực lực vi tôn, nếu ngươi không có thực lực, ngươi sẽ chẳng là gì cả. Tại đây mọi người tu luyện võ đạo, thực sự đã đến đỉnh cao, hoàn toàn ngoài vũ lực, chẳng có điều gì có thể ràng buộc cả. Ngươi mạnh, ngươi chính là chúa tể!”

“Thực lực vi tôn.” Cậu bỗng thấy mơ hồ.

“Cái thế giới cũ của ngươi, bị phong ấn, bởi vậy ở đó không có ai có khả năng tu luyện võ đạo, thành ra mới có cái luật lệ vớ vấn đó để bảo vệ kẻ yếu, nhưng thực chất là trao quyền lực cho kẻ mạnh, tạo ra cái xã hội quá chi là ngu xuẩn. Còn ở đây đơn giản hơn mà nói, có thực lực, có tất cả.”

“Tu luyện à?” Một thế giới mới đã mở ra rồi sao, một hành trình mới.
Hết Chap 3
 

Vankuku

Chơi gái lần đầu
Verified
 
 
 
 
 
 
 
LX Credits
542
USD
0
Tham gia
10/8/10
Bài viết
237
Được thích
870
Giới tính
Nữ
Chap 1 mở đầu biống hệt nhân vật Hướng Nhật trong Đỉnh Cấp Lưu Manh thế nhỉ
 

lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Chap 4: Long Hoàng Đại Lục

Trong màn đêm u tốt, một thanh niên trẻ tuổi đang ngồi xếp bằng, tĩnh tâm tu luyện, xung quanh cậu xuất hiện những giao động mờ nhạt.

“Không ngờ tiểu tử này nhanh như vậy đã cảm nhận được linh khí xung quanh, lấy đó mà rèn luyện thân thể, sớm thôi sẽ đột phá Thiên Mệnh Cảnh, trở thành một tu luyện giả” Cảm nhận những giao động nhỏ xung quanh Long, Luân Hồi Thần Thú thầm nghĩ. Nó chính là bị nhốt trong Ma Thạch, không có khả năng thoát ra ngoài, hiện tại chỉ còn là trạng thái linh hồn. Nghe bảo, nếu muốn Luân Hồi Thần Thú một lần nữa nhìn thấy được thể gian, Long phải đạt đến Linh Vũ Cảnh, thức tỉnh vũ hồn, mới có thể đưa linh hồn của Luân Hồi Thần Thú ra ngoài, nhưng cũng không thể rời khỏi quá xa Ma Thạch.

“Nếu tiểu tử kia đạt đến cấp bậc kia, có thể sẽ lấy được thứ kia, ta lại một lần nữa hồi sinh chăng? Nhưng để đạt được điều đó, chỉ e là…” Luân Hồi Thần Thú trầm ngâm, có vẻ đang đấu tranh tư tưởng.

“Thiên tư của tiểu tử này, cũng được cho là có chút tài năng, đợi chút nữa, có thể sẽ đạt tới Thiên Mệnh cảnh, bước chân và Tu Chân Giới. Một tiểu tử chưa từng tu luyện mà làm được điều này, cũng xem như là không tệ lắm! Nhưng để đạt tớt đẳng cấp kia, còn chưa đủ…” Cuối cũng, Luân Hồi Thần Thú có vẻ đã đưa ra được quyết định…

“Rầmm, bước ra đây cho ta” Một âm thanh vang lên từ bên ngoài.

Long tỉnh dậy từ trong tu luyện, cảm nhận cơ thể một chút. “Ta đã đạt đến Thiên Mệnh Cảnh sao?” Nhưng nhìn ra bên ngoài, trời đã sáng, không ngủ cả đêm nhưng cậu vẫn thấy đầu óc thanh tỉnh. Nhưng có vẻ bên ngoài đã xảy ra chuyện…

Cậu bước ra khỏi phòng, một đám người mang theo dáng vẻ hung ác xuất hiện.

“Các đại nhân Ưng Bang đến đây không biết có việc gì?” Đồng Lão lên tiếng hỏi.

“Ra đây là tên tiểu tử mới được Đồng Lão cứu sao?” Bọn chúng không quan tâm câu hỏi của Đồng Lão nở nụ cười khinh bỉ nhìn Long.

“Tưởng thế nào, hóa ra mới bước vào Thiên Mệnh cảnh, Thiên Mệnh cảnh đệ nhất trọng Haha Tên vô dụng!” Chúng cười khinh bỉ trong khi còn không xem lại bản thân đã ba mươi, bốn mươi tuổi mà vẫn còn là Thiên Mệnh cảnh để tam trọng, nhiều kẻ chỉ là Thiên Mệnh cảnh đệ nhị trọng, bọn chúng còn đáng buồn cười hơn.

“Tiểu tử, sống ở đây phải nộp tiền cho Ưng Bang bọn tao.” Một tên mũi nhọn, mắt híp, nở nụ cười khinh bỉ nói.

“Không phải chúng tôi không phải nộp sao?...” Đồng Lão lên tiếng hỏi.

“Ngươi không phải, nhưng tiểu tử kia phải.” Một tên khác lên tiếng, rồi chỉ về phía Long.

Ra vậy, cậu hiểu rồi. Ở đâu cũng có xã hội đen, ở đây cũng vậy, và Thiên Ưng là một trong số đó. Chúng bắt nạt bách tính không có sức ngạnh kháng, thật không thể tha. Long mặc dù từng là xã hội đen, nhưng lại không làm vậy bao giờ, bởi vậy mới bị tụi đàn em khó chịu, rồi phản bội Long.

“Nếu ta không đưa thì sao?” Cậu lên tiếng.

“Tiểu tử ngươi không biết điều.” Tên mũi nhọn lạnh giọng.

Một kẻ như Long làm sao chịu để người khác bắt nạt? Cậu tính lên cho chúng một trận nhưng cậu đã quên, đây không phải thế giới của cậu.

“Rầmm”

Cậu bị đánh bay, phun ra máu, nội thương khiến cậu đau nhức. Kẻ ra tay là tên mũi nhọn, hắn ta đã là Thiên Mệnh cảnh để tam trọng. Nhẹ nhàng ra tay đã khiến cậu nội thương.

“Ta sẽ cho ngươi nhớ kĩ, đừng bao giờ khinh thường Ưng Bang ta!” Nói rồi tên mũi ưng tính xông lên.

“Không ai được động đến đại ca ta.” Tiểu Lục che chắn cho Long.

“Tiểu nhi tử, tránh ra!” Tên mũi ưng quát lên. Nhưng Tiểu Lục vẫn ôm lấy Long.

“Đại ca, đấy là Tế Phẩm của…” Một tên trong đám ngời hô lên.

“Hả?” Tên đại ca thất kinh, vội vàng thu chiêu. Nếu quả thực vậy thì cậu không thể động được.

“Lần này tha cho ngươi một mạng, tui bay, đi!” Nói rồi tên mũi ưng dẫn theo đàn em rời khỏi.

Nhìn bọn chúng rời đi, nội tâm Long chấn động vô cùng. Bọn chúng nhìn thế nào cũng chỉ là một đám tầng chót của thế giới này, vậy mà chỉ một đấm đã khiến Long thương thế đầy mình. Nếu những kẻ mạnh hơn, chẳng phải đúng như Luân Hồi Thần Thú nói, chỉ cần một cái phất tay, sẽ khiến cậu thân phi yên diệt hay sao? Cậu nhận ra tầm quan trọng của thực lực, cũng như sự nhỏ yếu của bản thân. Vốn dĩ lúc đầu còn có chút tâm thái sống an nhàn, thì giờ cậu đã loại bỏ nó ra khỏi đầu óc mình. Thực Lực, ta phải có thực lực!

“Tiểu tử, có phải có khát khao mong muốn trở lên mạnh mẽ phải không?” Giọng Luân Hồi Thần Thú một lần nữa vang lên.

“Người sẽ giúp ta sao?” Tuy rằng chỉ mới một ngày cậu đã đạt đến Thiên Mệnh cảnh đệ nhất trọng. Nhưng cậu biết như thế còn chưa đủ. Nếu muốn trở nên mạnh mẽ hơn, có lẽ chỉ có tên này là biết.

“Rời khỏi đây, tìm một nơi hẻo lánh, ta sẽ giúp ngươi trở thành Nhân Trung Chi Long, thiên tài tuyệt thế, tin rằng không bao lâu, ngươi sẽ trở thành truyền kì của thế gian Long Hoàng Đại Lục này Haha”

“Các ngươi lừa ta, khiến ta rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục thì sao ta phải quản? Có thể là Ma, nhưng tiểu tử đó tốt hơn mấy tên ngụy quân tử bọn ngươi gấp nhiều lần. Ta đã nhìn hắn lớn lên, ta tin tiểu tử đó sẽ là truyền kì vang danh thiên cổ. Sẽ sớm thôi.”
Hết chap 4
 

lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Chap 1 mở đầu biống hệt nhân vật Hướng Nhật trong Đỉnh Cấp Lưu Manh thế nhỉ
Đỉnh Cấp Lưu Manh à, một trong số những truyện mà mình thích nhất! Chỉ tiếc...
 

lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Chap 5: Hoang Vu Sơn Mạch

Sau khi thông báo với Đồng Lão và Tiểu Lục rằng mình có việc cần phải hoàn thành, rồi cất bước lên núi. Cậu băng qua ngọn núi, đến được Hoang Vu Sơn Mạch. Hoang Vu Sơn Mạch là nơi có yêu thú cường đại sinh sống, chính là cấm địa đối với con người, nhưng với cậu đây lại là nơi tuyệt vời nhất, vì tính hẻo lánh của nó.

Hoàng Long Đại Lục, là một thế giới vô cùng rộng lớn, là nơi mà những tu luyện giả viết lên truyền kì của mình, trấn nhiếp thiên hạ. Trong Hoàng Long Đại Lục, ngoài con người, còn có những yêu thú vô cùng cường đại. Yêu thú gần như không có khả năng tu luyện như con người, nhưng nó lại có sức mạnh huyết mạch vô cùng mạnh mẽ. Những yêu thú cường đại thậm chí có khả năng mở ra linh trí, hóa hình thành người, vô cùng cường đại. Những nơi mà yêu thú sinh sống, thường là cấm địa của con người. Bởi mối thù truyền kiếp của con người và yêu thú. Con người săn bắt yêu thú lấy yêu đan, yêu thú cũng xem con người là con mồi. Bởi vậy mà Hoang Vu Sơn Mạch, vốn là nơi sinh sống của yêu thú, có rất ít con người qua lại.

Nhờ vào thần thức của Luân Hồi Thần Thú, Long dễ dàng xác định được vị trí của yêu thú, cùng với chốn tránh yêu thú. Chẳng bao lâu cậu tìm được một hang động bỏ hoang. Cậu quyết định chọn nơi đây để tu luyện.

“Tiểu tử, ngươi có muốn nghe ta kể chuyện xưa không?” Lần đầu nhìn thấy dáng vẻ kì lạ của tên này, có vẻ cũng không còn vô sỉ nữa chăng. Long im lặng nghe Luân Hồi Thần Thú nói.

“Võ giả tu luyện, gọi là Tu Chân Giả, vốn là để tu thành Thần. Tuy nói nghịch thiên mà đi, nhưng thực chất vẫn bị ràng buộc bởi quy tắc của trời. Cho dù có đạt đến cấp bậc Thần Cảnh, vẫn không thoát khỏi quy tắc thiên địa. Kể như ta là Thần Thú, chính là đạt đến cấp bậc kia, cũng vẫn chịu ảnh hưởng của thiên địa.”

“Nhưng có một loại võ giả khác, không còn được gọi là Tu Chân Giả, kể từ khi bắt đầu đến khi đăng phong tạo cực, vẫn là nghịch thiên mà đi. Phá bỏ xiềng xích của quy tắc thiên địa, không còn Tu Chân, bọn họ Tu Ma. Chính là Ma Võ Giả trong truyền thuyết. Hay còn gọi với tên khác, Ma Quỷ!”

“Nhưng Ma Quỷ, chỉ xuất hiện một lần duy nhất, đó là hàng trăm triệu năm về trước. Chỉ một kẻ, nhưng đã khiến cả thế giới phải điên loạn, cả vũ trụ phải điên đảo. Từ đó đến nay, cũng không có một lần nào nữa, xuất hiện Ma Quỷ.” Luân Hồi Thần Thú rơi vào trầm ngâm.

“Ngươi kể với ta chuyện này để làm gì” Long lên tiếng.

“Ta muốn ngươi trở thành Ma Quỷ.” Giọng Luân Hồi Thần Thú bỗng đặc biệt nghiêm túc chưa từng có.

“Hả? Làm sao có thể? Không phải ngươi bảo, cả thế gian chỉ có một người trở thành Ma Quỷ sao?” Long đặt ra nghi vấn.

“Ngươi chính là người thứ hai, và bí mật, nằm ở Ma Thạch trong thức hải của ngươi.” Luân Hồi Thần Thú lên tiếng giải thích.

“Nằm ở Ma Thạch ư? Ngươi có đùa ta không vậy?” Long khá là kinh ngạc.

“Ma Thạch, đúng hơn, phải gọi nó là Ma Cách, chỉ cần ngươi phá bỏ phong ấn của nó, thả ra ma khí, lấy ma khí rèn luyện thân thể, ngươi sẽ chính thức trở thành Ma Quỷ.” Luân Hồi Thần Thú có vẻ khá mong chờ điều này.

“Làm sao để phá bỏ phong ấn?” Đúng vậy, việc phá phong không phải là dễ.

“Không sao, ta sẽ giúp ngươi. Giờ ngươi hãy ngồi xuống xếp bằng, ta sẽ phá bỏ tầng phong ấn thứ nhất của Ma Cách, rồi thả ra ma khí, lúc đấy ngươi hãy nhanh chóng lấy ma khí để rèn luyện nên Ma Thể, thành tựu Ma Võ Giả.”

Long nhanh chóng ngồi xuống xếp bằng. Bất chợt cậu cảm thấy trong cơ thể xuất hiện một loại khí tức lạnh lẽo, nó nhanh chóng bao phủ toàn thân cậu. Một cơn đau tê tâm phế liệt xuất hiện khắp cơ thể cậu. Cơ thể cậu như tan rã ra.

“Ma khí, bản chất là thôn phệ, nếu ngươi thất bại, sẽ bị ma khí thôn phệ đến xương cốt vô tồn. Tiểu tử, tốt nhất đừng vô dụng như vậy!” Luân Hồi Thần Thú trầm ngâm trong đầu.

Đã một tuần trôi qua, cơn đau nhức vẫn luôn kéo dài trong cơ thể cậu. Nhiều lúc tưởng chừng như sụp đổ, nhưng một cỗ ý chí đã giúp cậu gắng gượng được.

“Bước trên đường nghịch thiên, sau này ngươi sẽ còn gian khổ hơn nữa. Tốt nhất ngươi đừng nên bỏ cuộc.” Mặc dù nói vậy nhưng Luân Hồi Thần Thú vẫn biết khó khăn mà Long phải chịu đừng là vô cùng không dễ. Ai có thể chịu đau đớn suốt một thời gian dài như vậy?

“Nguy cấp, không ngờ lại có yêu thú xuất hiện vào lúc quan trọng này.”

Bên ngoài cửa động, xuất hiện tiếng gầm vang động khắp núi. Con yêu thú đó, nó có vẻ đang tiến về phía hang động. Một con yêu lang, với đôi mắt vô cùng lạnh lẽo, lao vọt vào trong hang động, nơi mà Long đang tu luyện…
Hết chap 5
 

lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Chap 6: Long Tà

Yêu lang nhìn về phía con mồi, nhưng con mồi này có một loại khí tức khiến nó kiêng kị. Nhìn về phía Long với dáng vẻ đói khát. Hang động mà Long đang ở chỉ thuộc biên giới của Hoang Vu Sơn Mạch, vốn rất hiếm có yêu thú cường đại đi qua, nhưng vận khí của Long quá xấu đi, lại gặp ngay Lãnh Nguyệt Yêu Lang hoàng giai tứ phẩm yêu thú, đồng cấp với Thiên Mệnh Cảnh đệ tứ trọng. Vốn là loại yêu thú lãnh huyết vô tình. Chỉ một vồ của yêu lang thôi thì e rằng kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Lãnh Nguyệt Yêu Lang có vẻ đang giằng co, nhìn về con mồi. Một vẻ, muốn xé xác con mồi, một vẻ, khí tức mà Long tỏa ra khiến nó quá kiêng kị đi.

Bất chợt khí tức của Long bỗng tăng mạnh, khiến Lãnh Nguyệt Yêu Lang thất kinh, nó nhận ra nếu không làm điều gì đó, thì con mồi này sẽ có thể đảo ngược trở thành kẻ săn mồi. Lãnh Nguyệt Yêu Lanh bất chấp vồ về phía Long.

Á á á

Long ngã về phía sau, tóc rủ xuống vô cùng chất vật. Yêu Lang bỗng hiện lên vẻ đắc ý. Nhưng bất chợt, nó cảm thấy một khí tức vô cùng nguy hiểm bao phủ xung quanh mình. Nó có ý thoái lui, nhưng đã muộn.

“Hừ, Muốn chạy?” Long giơ tay về phía Lãnh Nguyệt Yêu Lang.

Bất chợt, một cỗ hắc khí bay về phía Lãnh Nguyệt Yêu Lang, không kịp gào thét, Lãnh Nguyệt Yêu Lang biến mất một cách vô cùng huyền diệu.

“Đây là năng lực thôn phệ của ma khí sao?” Long rơi vào trầm ngâm, cậu phát hiện khi thôn phệ yêu thú khiến sức mạnh của cậu tăng lên.

“Tiểu tử, một kích kia, ta cứ nghĩ rằng ngươi sẽ thất bại, ai ngờ lại thành công, ngươi rất may mắn.” Giọng Luân Hồi Thần Thú vang lên.

“Ta không biết, vốn dĩ rơi vào vòng luẩn quẩn, khó có thể thoát, vậy mà một kích kia của yêu lang, lại khiến ta đột phá, ta cũng không hiểu tại sao.”

“Hả, vậy à…” Luân Hồi Thần Thú trầm ngâm.

“Tiếng gì vậy?” Bỗng bên ngoài phát hiện tiếng hú của yêu thú, từ khi nào nơi biên giới này lại xuất hiện nhiều yêu thú như vậy?

“Là Lãnh Nguyệt Yêu Lang, ta quên mất, sói cô độc, nhưng nó luôn có đàn. Bọn chúng đã bao vây đường ra của hang động.” Luân Hồi Thần Thú nói.

“Ta mới học được kĩ năng mới, vẫn chưa có ai thử chiêu.” Long có vẻ rất tự tin. Bước ra khỏi hang động nhìn về phía bầy yêu lang đang gào thét. Con Lãnh Nguyệt Yêu Lang mà Long vừa giết, chỉ là một con Lãnh Nguyệt Yêu Lang non, con trưởng thành, có thể đạt đến Hoàng giai lục phẩm. Cầm đầu đàn yêu lang là một con Lãnh Nguyệt Yêu Lang hoàng giai lục phẩm yêu thú. Ngoài ra còn có ba con yêu lang hoàng giai ngũ phẩm, tám con yêu lang hoàng giai tứ phẩm. Vô cùng có khí thế. Yêu thú vốn dựa vào tiềm năng huyết mạch, đợi khi trưởng thành, thức tỉnh huyết mạch, sức mạnh cũng theo đó tăng lên.

Nhìn lại bản thân, Long không ngờ, chỉ sau bảy ngày ma khí luyện thể, bản thân lại đạt đến Thiên Mệnh cảnh đệ ngũ trọng. Tốc độ này xem như là quá nhanh đi.

“Thiên Mệnh cảnh đệ ngũ trọng, không tệ! Ma khí có tác dụng lớn nhất Thiên Mệnh cảnh, chỉ cần có đầy đủ ma khí có thể tăng lên vô hạn, đạt đến Thiên Mệnh cảnh đệ cửu trọng trong thời gian ngắn, nhưng đừng nên cao ngạo, đạt đến cấp bậc tiếp theo, sẽ không còn nhanh như vậy đâu. Mau chóng tiêu diệt lũ yêu lang này đi.” Giọng Luân Hồi Thần Thú thức tỉnh Long lại.

Yêu lang nhìn về phía Long với vẻ thù hận, ngoài ra còn một tia kiêng kị. Lãnh Nguyệt Yêu Lang hoàng giai lục phẩm lao về phía Long, Lãnh Nguyệt Yêu Lang mà Long vừa giết chính là con của nó, mặc kệ kiêng kị, nó lao về phía Long đánh giết.

“Ma Hóa – Ma Thể Biến Hình” Long hô nhỏ, thân thể Long bỗng tràn ngập hắc khí, tóc bỗng mọc dài, mắt đổi thành màu đỏ vô cùng tà dị, làn da bỗng đổi sang màu đen, mọc vảy. Bàn tay mọc ra móng vuốt. Xuất hiện răng nanh. Chẳng lẽ đây là hình dáng của quỷ? Hình dáng mà Long bỗng biến ra, khiến yêu lang tràn ngập thất kinh, nhưng vẫn không dừng lại, tấn công về phía Long.

“Không biết lượng sực.” Hắc khí không biết từ đâu xuất hiện quấn lấy thân thể yêu lang, thôn phệ đến tro cốt vô tồn. Đến cả yêu đan cũng không để lại. Chẳng lẽ lại nhẹ nhàng như vậy có thể diệt trừ Lãnh Nguyệt Yêu Lang yêu thú lục phẩm? Cùng cấp bậc với Thiên Mệnh Cảnh đệ lục trọng. Những con Lãnh Nguyệt Yêu Lang khác thất kinh, giật mình, hoảng sợ, nhao nhao chạy chốn.

“Haha Muốn Thoát?” Long nở nụ cười yêu dị, cảm giác có sức mạnh thất tuyệt vời. Không cần làm gì, những ma khí trên người cậu phát tán ra, trở thành luồn hắc khí, quấn lấy yêu lang, không con nào chạy thoát, nhanh tróng trở thành một phần của hắc khí, gia nhập vào trong cơ thể cậu.

“Vậy mà đột phá Thiên Mệnh cảnh đệ lục trọng? Quá tà dị!” Luân Hồi Thần Thú ngỡ ngàng, vẫn biết ma khí có tác dụng vô cùng lớn ở Thiên Mệnh cảnh, nhưng không ngờ chỉ đơn giản như vậy đã đạt đến Thiên Mệnh Cảnh đệ lục trọng. Nên biết, có rất nhiều người bị vây khốn ở cảnh giới này.

“Tà?” Long trầm ngâm khi nghe Luân Hồi Thần Thú cảm khái mình quá tà dị.

“Đúng, ta rất tà, từ nay tên ta sẽ là Tà, Long Tà. Haha.”

Long Tà, cái tên này sẽ sớm là nỗi khiếp sợ của thế gian, là truyền kì của Long Hoàng Đại Lục.
Hết chap 6
 

lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Chap 7: Dung Thanh Độc Dược

“Đã đến lúc nên rời khỏi đây rồi.” Long Tà trầm ngâm.

Nói rồi cậu nhanh chóng theo con đường cũ rời khỏi Hoang Vu Sơn Mạch, vốn dĩ lúc đầu chỉ là Thiên Mệnh cảnh đệ nhất trọng, bây giờ câu đã là Thiên Mệnh cảnh đệ lục trọng, khác biệt vô cùng lớn. Lần này cậu trực tiếp rời khỏi. “Hoang Vu Sơn Mạch, nghe nói ở sâu bên trong thậm chí có yêu thú đạt cấp huyền giai.” Một chút suy nghĩ thoáng qua trong đầu cậu.

Long Tà rời khỏi hoang vu sơn mạch, nhưng bất chợt xuất hiện trước mặt cậu là cảnh một đám người bao vây xung quanh một cô gái, có ý định bất chính.

“Là bọn chúng…” Chỉ nhìn thoáng qua, Long Tà ngay lập tức nhận ra, đám người đó chính là đám người Ưng Bang lần trước.

“Tiểu mĩ nhân, mau bỏ khăn che mặt để đại ca ta xem dung mạo”. Tên mũi nhọn vẻ mặt dâm dê lên tiếng. Bọn chúng đang bao vây một cô gái, trên mặt che khăn, nhưng chỉ nhìn dáng vẻ bên ngoài cũng là vô cùng tuyệt mĩ. Cô gái ấy có vẻ vô cùng hoảng sợ.

“Các ngươi, mau dừng tay!” Âm thanh của Long Tà vang lên, bọn chúng có vẻ rất bất ngờ, quay đầu nhìn về phía Long Tà.

“Là ngươi!” Tên mũi nhọn mau chóng nhận tên tiểu tử lần trước. Cô gái mang khăn che mặt cũng nhìn về phía Long Tà với ánh mắt tò mò. Bọn chúng là Ưng Bang, quả thực rất có “tiếng” tại đây.

“Đừng quản hắn! Một tên vô dụng thôi.” Nói rồi hắn ta vung tay lấy khăn che mặt của cô gái.

“Mẹ kiếp!” Không phải cô gái tuyệt mĩ như hắn nghĩ, cô ấy có vết sẹo trên mặt thật sự vô cùng ghê rợn, nó kéo dài từ trán đến tận má cô gái.

Long Tà cũng nhìn thấy cô ấy, cậu ta bỗng có cảm giác vô cùng xót thương. Cô gái, thấy khăn che mắt đã bị lấy đi, ôm mặt khóc nức nở, muốn chạy đi, nhưng đã bị bọn chúng vây kín đường.

“Khốn kiếp” Long Tà thực sự nổi giận, cậu ta bộc phát sức mạnh lớn nhất, phóng về đám Ưng Bang.

“Tiểu tử, ngươi dám!” Phát hiện Long Tà phóng đến, một kẻ được cho là thủ lĩnh, có sức mạnh Thiên Mệnh cảnh đệ ngũ trọng tiến lên đón đỡ.

Rầm

Một chiêu, tên kia lập tức bị đánh bay.

Nhìn cảnh này, bọn Ưng Bang vô cùng bất ngờ, bởi chỉ tuần trước, cũng cảnh vậy, nhưng người bay đi là Long Tà. Nhưng lần này quá trái ngược đi, Bang Chủ Ưng Bang hoàn toàn không có lực hoàn thủ. Nên nhớ chỉ mới có một tuần.

Phát hiện vấn đề nghiêm trọng, thành viên Ưng Bang ngay lập tức bao vây Long Tà.

“Tất cả lên đi” Long Tà quát lên, tỏa ra khí thế.

“Thiên Mệnh Cảnh đệ lục trọng” Phát hiện cấp độ của Long Tà bọn chúng giật mình, nhao nhao trốn chạy.

Nhìn đám người mới chỉ tuần trước còn khiến mình chật vật không thôi, Long Tà nở nụ cười âm tàn.

Nhìn về phía cô gái, lúc này cô gái đã ngừng khóc. Dụt dè nhìn về phía Long Tà một chút, có vẻ muốn nói điều gì đó, nhưng rồi ngay lập tức giật mình thất kinh, ôm mặt, quay đi khóc nức nở chạy khỏi nơi này. Lòng cô bây giờ đè nặng thật sâu.

“Cô ấy, bị sao vậy?” Long Tà nhìn về phía cô gái đó, cô ấy chạy rất vội, nhưng bởi vì không tu luyện, phải mất một lúc, cô ấy mới biến mất khỏi ánh mắt của Long Tà.

“Dung Thanh Độc Dược?” Luân Hồi Thần Thú lên tiếng.

“Cái gì là Dung Thanh Độc Dược?” Long Tà nêu ra nghi vấn.

“Cô gái này bất hạnh bị trúng độc Dung Thanh Độc Dược, hơn nữa không phải ngày một, ngày hai. Độc dược đã xâm nhập vào trong cơ thể rồi. Người trúng Dung Thanh Độc Dược, ngoài bị hủy dung như ngươi đã thấy, còn mất đi khả năng nói chuyện. Tội nghiệp.” Luân Hồi Thần Thú cảm thán.

“Làm sao để giải Dung Thanh Độc Dược?” Long Tà đặt câu hỏi.

“Có 2 cách, cách 1, dùng dược phẩm chữa thương huyền giai, nhưng dược phẩm huyền giai dược lực mạnh mẽ lại là được sử dụng cho võ giả, cô gái kia chính là cô gái bình thường, nếu sử dụng có thể bạo thể mà chết. Cách thứ 2, chính là cô gái kia đột phá Thiên Mệnh cảnh đệ cửu trọng, lúc đấy cơ thể có một lần tẩy rửa tạp chất, hoàn toàn có thể loại bỏ độc dược, nhưng ngươi biết đấy, cả 2 cách… Hzz” Nói rồi Luân Hồi Thần Thú thở dài.

Long Tà nhìn về phương hướng mà cô gái biến mất một lúc, rồi quay đầu bước đi, trở về Bạch Dương trấn.

“Tiểu tử, ngươi tha cho bọn Ưng Bang?” Luân Hồi Thần Thú lên tiếng.

“Dưới tác dụng của ma khí, trong vòng hai giờ, bọn chúng xương cốt vô tồn.” Long Tà lạnh nhạt nói.

“Haha Ta biết tiểu tử ngươi mà!” Luân Hồi Thần Thú phát ra tiếng cười to.
Hết chap 7
 

hòa thượng Thích Xem Sex

Chơi gái lần đầu
Verified
 
 
 
 
 
 
LX Credits
168
USD
0
Tham gia
15/10/17
Bài viết
223
Được thích
208
Hahaha, cũng hay đó chứ , mong ra đều để đổi gió giữa 12nt và ssm
 

lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Chap 8: Tiểu Lục bị bắt

Long Tà bước vào trong căn nhà cũ, cảnh còn người mất…

“Đồng Lão và Tiểu Lục đâu?” Căn nhà trống không, bề bộn, dường như đã lâu không có ai dọn dẹp.

“Cậu là chàng thanh niên được Đồng Lão cứu sao?” Một ông lão tuổi cao bước vào. Vốn dĩ ông có việc đi ngang, lại thấy trong nhà Đồng Lão có người, mới vào nhìn, thì thấy được Long Tà.

“Ông biết Đồng Lão đang ở đâu?” Long Tà lên tiếng hỏi.

“Cậu đi theo tôi.” Nói rồi ông lão đi ra ngoài, Long Tà bước theo.

Nhìn thấy một ông lão nằm trên giường bệnh, nội tâm Long Tà quay quắt. Mặc dù mới sống với nhau ít hôm, nhưng Đồng Lão đối xử với cậu rất tốt.

“Cậu đến đấy đi, ông ấy không còn được lâu nữa.” Nói rồi ông lão bước ra khỏi phòng.

“Long à?” Đồng Lão mơ màng tỉnh dậy, thì nhìn thấy Long Tà.

“Là ai?” Cậu biết đây là vết thương do người gây ra.

“Cậu có thể cứu Tiểu Lục không?” Đôi mắt đục ngầu của ông lão nhìn về phía cậu, mặc dù vô vọng, nhưng bởi tình yêu thương dành cho cháu, ông vẫn là bám víu vào tia hi vọng này. Ngày xưa lão cứu Long, ngoài lòng tốt, còn bởi phát hiện ra Long có luống khí tức vô cùng đặc biệt, mong muốn sau đó Long xuất thủ cứu cháu gái lão, nhưng sau khi biết được Long chỉ là Thiên Mệnh cảnh đệ nhất trọng, lão triệt để thất vọng.

“Tiểu Lục?” Long Tà thất kinh. Cô bé đáng thương đó, vậy mà lại xảy ra chuyện.

“Tiểu Lục là cháu gái ta…” Ông lão trầm ngâm, những kí ức vụt qua trong đầu Lão.

“Tiểu Lục lớn lên vô cùng hoạt bát năng động, ưa thích chạy nhảy, không bao giờ chịu ở yên trong nhà. Nhưng…” Đôi mắt Đồng Lão đục ngầu trở nên lấp lánh khi kể về cháu gái của mình.

“Nếu đi về phía Bắc Bạch Dương trấn, sẽ đến được Cửu U Sơn Lâm, Cửu U Sơn Lâm chính là địa bàn của Huyết Sát giáo. Bên trong có Huyết Sát Động Quật là nơi Huyết Sát giáo cư ngụ. Huyết Sát Giáo có một môn pháp quyết mang tên Huyết Tế. Hằng năm, cứ đến ngày Trăng Tàn, mặt trăng hoàn toàn biến mất. Huyết Sát Giáo sẽ thực hiện nghi lễ Huyết Tế. Hút sạch tất cả máu tươi của chín trăm chín mươi chín trẻ em dưới chín tuổi, rồi hòa vào trong Huyết Huyệt, cho chúng giáo ngâm mình trong đó, thực lực của Huyết Sát giáo sẽ tăng lên mạnh mẽ.” Đồng Lão bỗng chuyển hướng kể về Huyết Sát giáo, khiến Long Tà bỗng có dự cảm chẳng lành.

“Ngươi có thắc mắc tại sao Huyết Sát giáo tàn độc như vậy, mà lại không bị tiêu diệt không?” Đồng Lão bỗng lên tiếng hỏi, đôi mắt của lão trở nên sắc bén khi kể về Huyết Sát giáo.

“Tại sao?” Long Tà quả thực có thắc mắc này, giáo phái tà ác như vậy, vốn không nên tồn tại.

“Bởi vì giáo chủ Huyết Sát giáo là một trong những người con trai của Thành Chủ Nguyên Linh Thành.” Đồng lão cất tiếng cười to, nhưng lại trông như mếu.

“Tiểu Lục.. Tiểu Lục..” Nước mắt chảy dài trên má đầy vết nhăn của ông lão khổ cực.

“Khốn kiếp bọn chúng, năm Tiểu Lục 8 tuổi, thì đã bị bọn khốn Ưng Bang bắt cóc đem đến Huyết Sát giáo.” Đồng Lão run rẩy khi kể lại.

“Nhưng sau đó Tiểu Lục được trả lại.. Ta lại cứ tưởng bọn chúng thương xót lão già ta, ai ngờ là bởi vì.. bởi vì..” Ông lão nấc nghẹn.

“Tiểu Lục có thể chất “Cửu Âm Sát Thể”, khi thể chất này thức tỉnh, nếu đem máu huyết tiểu Lục làm trung tâm trận nhãn Huyết Tế, thì tác dụng Huyết Tế sẽ tăng lên gấp chín mươi chín lần, đồng thời thời gian huyết tế sẽ tăng lên chín mươi chín ngày, nên nhớ, bình thường huyết tế chỉ diễn ra trong một ngày mà thôi. Nếu tính ra là nâng tác dụng của Huyết Tế lên đến chín ngàn tám trăm lẻ một lần so với nguyên bản.” Đồng Lão nở nụ cười đau xót khi kể về điều này, Tiểu Lục có thể chất tuyệt thế vốn dĩ là điều may mắn, nhưng nó lại chính là nguyên nhân của chuỗi bi kịch đến với cô bé.

“Nhưng Cửu Âm Sát Thể chỉ khi con bé 11 tuổi, tức là đến tuổi lột xác dậy thì, nó mới thức tỉnh. Bởi vậy bọn chúng đưa tiểu Lục trả về cho ta, và đợi đến khi tiểu Lục đủ tuổi, chúng sẽ đến bắt tiểu Lục đem đi thực hiện hiến tế.” Giọng Đồng Lão rít gào lên khi nói đến điều này.

“Mới hôm qua thôi, chúng đến đây.. chúng..” Đồng Lão bỗng bất động.

“Đồng Lão?” Mắt Long Tà dần đỏ lên.



“Yên tâm, ta sẽ giúp lão cứu Tiểu Lục!” Nhìn về phía bia mộ của Đồng Lão, Long Tà thì thầm trong lòng.

Long Tà quay lưng rời khỏi Bạch Dương trấn.

“Tiểu tử, ngươi định đi đâu?” Luân Hồi Thần Thú lên tiếng hỏi.

“Phía Bắc Bạch Dương trấn – Cửu U Sơn Lâm.”
Hết chap 8
 

Vạn Cổ Ma Đế

☠️ ᴠạɴ ᴍᴀ ᴄʜɪ ᴛổ ☠️
Super VIP
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
LX Credits
106,382
USD
0
Tham gia
27/8/09
Bài viết
25,471
Được thích
263,444
Giới tính
Nam
Lại có truyện hay đọc. Lại 1 lần nữa main lại có cái tên Long kkk
 

lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Chap 9: Nguy hiểm cận kề

Cửu U Sơn Lâm, nằm ở một nơi vô cùng hẻo lánh của Nguyên Linh Thành. Được gọi là Cửu U bởi nó mang trên mình chín sắc thái của âm u, quanh năm bao phủ bởi sương mù, người bình thường không thể vượt qua, người bên ngoài không thể nhìn thấy, bởi đó mà che dấu được thế gian hành động tàn bạo của Huyết Sát giáo. Thực chất Đồng Lão biết được hành động tàn ác này của Huyết Sát giáo là bởi tiểu Lục năm 8 tuổi bị bắt vào đó, khi được đưa về, đã kể lại cho Đồng Lão nghe. Người bên ngoài chỉ biết Huyết Sát giáo thường xuyên đem trẻ em đi, còn để làm gì thì rất ít người biết. Cộng thêm “người bên trên” che đậy, giấu kín. Thì những hành động của Huyết Sát giáo gần như chẳng ai hay biết, thuận buồm xuôi gió.

(*Người bên trên: không cần nói chắc cũng biết là ai, chính là cha của Huyết Sát giáo chủ.)

Cửu U trấn, nằm sát bên Cửu U Sơn Lâm, chỉ cần vượt qua thị trấn này là sẽ đến được vùng đất bao phủ sương mù quanh năm kia. Sau khi đến đây, vốn Long Tà định vượt qua ngay lập tức, ai ngờ lại được nghe một thông tin hết sức đặc sắc, vô cùng thú vị.

“Huyết Sát giáo chiêu mộ giáo chúng, bồi dưỡng nhân tài, đối tượng là những con em dưới chín tuổi, mọi người mau dắt con em đến ghi danh trên quảng trường, sẽ giúp con cái thay đổi số phận, trở thành thiên chi kiêu tử, một đời thiếu niên anh hùng.” Đây là điều mà Long Tà được nghe khắp Cửu U trấn. Hình ảnh mọi người nô nức đi ghi danh xếp hàng cho con em đập ngay vào mắt Long Tà, những gương mắt rạng rỡ khi con cái được đem đi “bồi dưỡng”, những gương mặt ủ rũ thất vọng khi con cái của họ đã quá chín tuổi, họ tự trách đã không đi sớm hơn để rồi ảnh hưởng đến tương lai con cái họ.

“Này anh, đừng đến đấy!” Long Tà ngăn cản một người đàn ông tiến đến giao con cho cho bọn Huyết Sát giáo.

“Tránh ra, cậu định ngăn cản tương lai của con tôi sao?” Người đàn ông tức giận, đẩy Long Tà, rồi mau chóng tiến về phía nơi ghi danh.

Mọi người xô đẩy, chen lấn để giao con cho quỷ dữ? Chỉ đáng thương cho những con người tội nghiệp, xét cho cùng họ chỉ mong muốn tương lai con họ có cuộc sống tốt hơn. Đáng hận là bọn Huyết Sát giáo, không ngờ lại làm ra hành động thiên địa bất dung này.

Nhìn về phía Huyết Sát giáo, mắt Long Tà lạnh dần.



“Nói mau, làm thế nào để vào được Huyết Sát Động Quật?” Trong căn nhà nhỏ, người thanh niên đang dẫm chân lên người một đàn ông trung niên dáng vẽ gầy gò. Xung quanh là những cái xác đã chết.

Sau một thời gian điều tra, Long Tà biết được Huyết Sát giáo canh giữ lối vào rất cẩn thận. Cuối cùng Long Tà quyết định bắt một tiểu đội giám sát ngoài Cửu U trấn của Huyết Sát giáo để tra xét. Lúc đầu, bọn chúng nhất quyết không khai. Dĩ nhiên, Long Tà không hề nương tay, giết những ai không chịu nghe lời, cuối cùng chỉ còn lại tên gầy gò.

“Ta nói, nhưng ngươi phải tha cho ta.” Dáng vẻ tên này vô cùng sợ hãi, hắn là kẻ trực tiếp nhìn Long Tà giết chết đồng bọn của mình, hơn nữa hắn còn rất nhát gan, bởi vậy lập tức khai báo.

Long Tà dùng đôi mắt lạnh của mình nhìn tên gầy gò. Từ khi dung hợp với Ma Cách, khí tức của Long Tà ngày một yêu dị, dọa cho tên gầy gò sợ chết khiếp.

“Muốn vào Huyết Sát Động Quật, bắt buộc phải có Huyết Sát lệnh. Trên Huyết Sát lệnh có lưu giữ khí tức của chủ nhân nó, tuyệt đối không thể làm giả được.” Tên gầy gò run rẩy lên tiếng.

“Huyết Sát lệnh là cái ngươi đeo bên hông sao?” Long Tà nheo mắt nhìn về phía tấm lệnh bài được đeo bên hông của tên gầy gò.

“Đúng…” Tên gấy gò cảm thấy hơi lạnh người.

“Vậy thì.. Ngươi có thể đi được rồi”. Long Tà mau chóng xuất thủ.

“Nhưng ngươi đã hứa là sẽ tha cho ta! Aaa” Tên gầy gò hét thảm.

“Ta chưa từng hứa là sẽ tha cho ngươi.” Nói rồi Long Tà giơ tay lấy đi Huyết Sát lệnh, mau chóng li khai khỏi căn nhà nhỏ.

Lúc Long Tà rời đi, những tia hắc khí cuốn lấy những cái xác chết Huyết Sát giáo, thôn phệ đến xương cốt vô tồn. Mặc dù rời đi, những phải hủy thi diệt tích.

Hình ảnh Long Tà mờ dần, kéo theo đó là cơn thịnh nộ của Ác Ma.

Trời ngày hôm nay trong xanh, gió thổi dịu nhẹ. Phải chăng đây chính là nói “bình yên trước cơn bão” hay sao?



Long Tà không biết, lúc này Bạch Dương trấn đã tiếp nhận một vị khách quan không mời mà đến. Một lão nhân gia râu tóc bạc phơ, mặc phục trang đạo nhân nhẹ nhàng xuất hiện, nhắm mắt dưỡng thần, cảm nhận cảnh quan xung quanh.

“Nếu không lầm thì phải ở đây, nhưng đi đâu rồi?” Trầm ngâm một lúc, lão nhân gia mau chóng biến mất.
Hết chap 9
 
Chỉnh sửa lần cuối:

lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Chap 10: Tội Ác Tày Trời!!

Một hắc ảnh màu đen nhẹ nhàng bay vào trong Cửu U Sơn Lâm…

“Đây là lối vào Huyết Sát Động Quật sao?” Long Tà nhìn vào một con đường nhỏ nằm giữa hai khe núi, xung quanh sương mù bao phủ. Nhắm mắt cảm nhận một chút, Long Tà biết có người đang quan sát cậu. Cậu thong dong đi vào.

“Người đến là ai? Mau mang ra Huyết Sát lệnh!” Một bóng ảnh suất hiện, nhìn chằm chằm về phía Long Tà, chỉ cần Long Tà có một chút cử động, sẽ lập tức xuất thủ.

“Ta là Lâm Thanh.” Nói rồi Long Tà giơ Huyết Sát lệnh lấy được trên người tên gầy gò ra, tên gầy gò có tên là Lâm Thanh. Bóng ảnh cảm nhận khí tức trên Huyết Sát lệnh, quả thật tương đồng với khí tức trên người Long Tà, lúc này mới thu lại phòng bị trên người.

“Là người một nhà!” Nói rồi bóng ảnh nhẹ nhàng biến mất.

Long Tà bước vào Huyết Sát Động Quật. Bóng hình lay động rồi biến mất.

Long Tà có thể nhẹ nhàng thông qua, bởi Ma khí có thuộc tính thôn phệ, có khả năng giả mạo khí tức. Có thể nói chẳng ai ngờ được, đối với người khác Huyết Sát Động Quất là tử địa, nhưng đối với Long Tà lại như chốn không người. Huyết Sát giáo thu rất nhiều giáo chúng. Nhưng mục đích chỉ để thu thập trẻ em, thành ra rất ít người biết mặt nhau, Long Tà giả mạo, cũng chẳng ai nghi ngờ. Huyết Sát giáo chúng nhận ra nhau, chủ yếu là nhờ Huyết Sát lệnh. Đến giờ Long Tà lại có năng lực giả mạo khí tức, thì chẳng phải xâm nhập Huyết Sát Động Quật dễ như trở bàn tay sao?

Huyết Sát Động Quật, vốn là sơn động tự nhiên, vô cùng âm u ẩm ướt, tĩnh lặng lạ thường. Nhưng kể từ khi Huyết Sát giáo đến, xảy ra thay đổi vô cùng lớn. Long Tà bước vào, nhìn một vòng xung quanh, khắp nơi đều là âm thanh cười to của giáo chúng. Huyết Sát giáo chúng nhậu nhẹt ê chề, ham mê tửu sắc, bỏ bê tu luyện, vốn dĩ sẽ chẳng có tiến bộ gì. Nhưng cứ mỗi kì Huyết Tế, Huyết Sát giáo chúng thực lực đại tăng.

Long Tà nhìn về một phương hướng, tại nơi đây đang diễn ra một cuộc truy hoan tập thể của giáo chúng Huyết Sát giáo. Hơn mười tên râu ria to béo bụng bự đang bao vây hai cô gái. Bọn chúng ôm ấp sờ mó cơ thể các cô, nhưng cả hai đều không có dáng vẻ kháng cự, có vẻ đã buông xuôi, hai mắt lim dim, cơ thể đung đưa, uốn éo. Mặt các cô đỏ ửng, phát ra những tiếng rên khe khẽ. Hai tên mặt phệ, mỗi người một bên lấy miệng hôi hám của mình ngậm tiểu Bạch Thỏ của cô gái. Hành động này khiến người cô run lên bần bật, tiếng rên rỉ ngày càng to, phía dưới đã ướt sũng. Một tên khác, cởi bỏ y phục, khoe ra tiểu đệ của mình. Hắn ta tách chân của cô gái, cô ấy cũng đưa chân để hắn tiến vào. Chỉ cần hắn nhấp, cô sẽ biết thế nào là chốn tiên cảnh. Mặc kệ thuần phong mĩ tục, cô đã triệt để bị nhấn chìm trong nhục dục. Vốn các cô đã có trượng phu, là người dân hiền lành. Nhưng bị bọn chúng bắt đến đây, để thỏa mãn dục vọng của chúng. Lúc đầu các cô cũng kháng cự, nhục nhã ê chề, thậm chí còn có ý định tự sát. Nhưng chúng nói nếu cô không nghe lời, sẽ lập tức hạ sát trượng phu cùng nhi tử của cô. Kể từ đấy cô đưa chân bỏ mặc tất cả. Chỉ cần cô chịu nhục, gia đình cô sẽ có cuộc sống an bình. Hai chân cô bỗng kẹp lấy hông của tên đang nhấp, hắn ta đang chạy nước rút “Aaaa” Một tiếng hét sảng khoái. Để một lúc, tên đó rút tiểu đệ của mình ra, nơi đó của cô trào ra tinh dịch, thứ tinh dịch không phải của chồng mình. Mắt cô vô thần, cảm thấy cơ thể là nỗi ô nhục cùng cực. Chưa kịp hồi sức, một tên khác lại đến…

Nhìn về một hướng khác, những hình ảnh như vậy xuất hiện khắp mọi nơi.

“Đây mà là một giáo phái sao?” Nói rồi Long Tà lạnh nhạt đi qua.

“Tiểu tử, mau đi làm nhiệm vụ.” Một âm thanh vang lên.

“Nhiệm vụ à?” Long Tà chầm ngâm rồi đi theo tên kia.

Hướng mà Long Tà đang đến, chính là Huyết Huyệt…

Nhìn cảnh tượng xảy ra nơi đây, mắt Long Tà đỏ lên, hắc khí bốc lên ngùn ngụt. Một tên to béo đang dốc ngược thi thể của đứa trẻ. Trên cổ thằng bé có vết chém, máu tươi từ đó tuôn ra, chảy vào trong Huyết Huyệt. Xung quanh huyết huyệt chất đầy xác chết, đã bị rút hết máu, quả ghê rợn cho hành động tày trời này. Chẳng hiểu sao mà cơ thể Long Tà run rẩy từng trận. Luân Hồi Thần Thú thường hay nói nhảm, hôm nay cũng im lặng lạ thường.

“Ngươi mau vào Ngục Cửu U, dẫn đám trẻ ra đây!” Tên kia ra lệnh, rồi tiến về phía Huyết Huyệt, hình như cũng không nhận thấy hành động bất thường của Long Tà.

“Ngục Cửu U” Long Tà nhìn về phía một đường hầm màu đen, bước chân nặng nề tiến vào trong đó…
Hết chap 10
 

lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Chap 11: Giết Hết Chúng!!

Một hang động âm u vô hạn, mặc dù chỉ vừa mới bước vào nhưng Long Tà đã nghe được tiếng khóc âm ỉ khắp chốn nơi địa ngục này. Tiếng khóc vang vọng đến tận mây xanh, là tiếng khóc trong vô vọng. Long Tà bước đi, bước chân ngày càng nặng nề, xuyên qua vô vàn nhà giam. Phía trong, những đứa trẻ run rẩy, đôi mắt ngây thơ vô tư đã không còn, thay vào đó là vẻ sợ hãi cùng cực. Bước chân Long Tà ngày một nặng nề, không còn vẻ vô tư lạnh nhạt thường ngày. Ở đây cũng không có ai canh giữ, bởi tui trẻ sức trói gà còn không chặt, nói chi đến tẩu thoát. Bọn chúng cũng không tin ai có thể đột nhập vào đây, mà lại không gây ra chút tiếng động nào chứ? Hơn nghìn giáo chúng Huyết Sát giáo không phải làm cảnh. Nếu Long Tà không có khả năng giả mạo khí tức, e đã bị chặn lại từ của khẩu.

“Nơi sâu nhất đó, có khí tức của con bé.” Bấy giờ Luân Hồi mới lên tiếng nói đầu tiên kể từ khi bước vào Huyết Sát Động Quật này.

Long Tà hơn dừng lại, nhìn về phía xa xa sâu thẳm kia.

“Tiểu Lục chắc đang sợ lắm!” Nói rồi Long Tà nhanh chóng phóng về sâu trong Cửu U ngục.

Sâu trong Cửu U Ngục, một cô bé khả ái, đang nằm trong song sắt, đôi mắt nhắm lại có vẻ đang ngủ, nhưng lông mày lại nhăn lại, mồ hôi tuôn ra dữ dội, khuôn mặt trắng bệch, toát ra nét sợ hãi cùng cực.

Long Tà chầm chậm tiến đến, nhìn tiểu Lục vẫn an bình, đôi mắt bỗng hiện lên nét ôn nhu hiếm thấy. Lúc mới trọng sinh, Tiểu Lục cô bé này, xuất hiện đầu tiên trong mắt hắn. Không khí bỗng an tĩnh lạ thường.

“Làm sao để ta có thể phá song sắt.” Long Tà nhẹ nhàng hỏi, dường như sợ cô bé sẽ thức giấc.

“Ngươi nên nhớ, ma khí có khả năng thôn phệ vạn vật. Vật chất chạm vào nó, chỉ cần ngươi đủ mạnh, có thể khiến nó biến mất mãi mãi.” Luân Hồi Thuần Thú nói nhẹ nhàng, nhưng lại giúp Long Tà khai thông nghi vấn.

Nhắm đôi mắt lại, hắc khí từ đâu bốc lên ngùn ngụt, len lỏi tiến về phía song sắt. Song sắt cứng rắn là thế. Lại nhẹ nhàng tan thành tro bụi. Long Tà chậm rãi tiến đến, nhẹ nhàng ôm lấy bé gái bất hạnh. Đến Long Tà còn thấy lạnh gáy, một đứa trẻ vô tri e rằng chứng kiến sẽ là vô tận kinh hoàng.

Cảm nhận được hơi thở quen thuộc, tiểu Lục khẽ động đậy, mơ màng mở nhẹ đôi mắt.

“Đại ca ca?” Nhìn thấy bóng hình này, tiểu Lục bỗng thấy an toàn đến lạ.

“Tiểu Lục sợ!” Bản tính đứa trẻ vẫn còn trong cô, lập tức liền nhõng nhẽo.

“Yên tâm” Bên trong đôi mắt Long Tà bỗng có một tia nhu hòa. “Ta đưa muội rời khỏi đây!”

Long Tà nhanh chóng tiến về phía trước rời khỏi Cửu U ngục.

“Vâng” Tiểu Lục ôm lấy Long Tà, lần nữa tiến vào giấc ngủ. Nhưng lần này trên mặt đã dần lấy lại vài tia hồng hào.

“Đợi đưa muội đến nơi an toàn, ta sẽ lại tiến vào, diệt sạch nơi đây!” Long Tà nhủ thầm.

“Long Tà, phía trước có người tiến vào.” Luân Hồi Thần Thú bỗng lên tiếng cảnh báo.

Long Tà nhìn về phía trước, đôi mắt sắc lạnh, hắc khí bốc lên ngùn ngụt.

Một đám người đi vào, trên mặt đầy vẻ khó chịu.

“Tiểu tử đó đi vào, vậy mà lâu như thế?” Một tên trong đám lên tiếng.

“Hừ, đợi tí nữa xử lí.”

“Hả, là ai?” Cả đám bỗng kinh hoàng khi thấy một đám hắc khí kéo đến. Chưa kịp hét thảm, cả đám bỗng tan biến trong không khí. Vậy mà nhẹ nhàng như vậy, chứng tỏ thực lực Long Tà đã tăng lên không ít.

Bỗng khắp nơi trong Huyết Sát Động Quất bỗng vang lên âm thanh âm ỉ đinh tai. Thì ra một tên đã kịp thời kích phát chức năng đặc biệt của Huyết Sát lệnh, đó là cảnh báo.

“Khốn kiếp!” Mắt Long Tà bỗng biến thành màu đỏ. Tiểu Lục cũng giật mình tỉnh dậy. Biết đã lâm vào hiểm cảnh, cô cũng im lặng, lựa chọn tin tưởng vào Long Tà.

Nhưng mặc dù vậy, cô cũng ôm chặt Long Tà hơn. Cô sợ, nơi đây là địa ngục.

Phóng ra khỏi Cửu U ngục. Những tên mập quay đầu, đôi mắt lạnh nhìn Long Tà. Đang định xuất thủ, ai ngờ từ đâu hắc khí xuất hiện, quấn lấy chúng nó. Ánh mắt bọn ác ma này bỗng nhiên kinh hoàng, hét lên thảm thiết. Long Tà lần này không nhanh chóng, giết chết chúng nữa, mà là từ từ hành hạ. Mặc dù vậy vẫn không nguôi cơn giận của Long Tà. Không thể nhẹ nhàng thoát khỏi đây rồi. Nhìn vào Tiểu Lục lúc này ánh mắt đang toát lên vẻ lo lắng. Long Tà lúc này mới hòa hoãn.

“Long Tà” Luân Hồi Thần Thú bỗng lên tiếng.

“Hả?” Thấy tên này có vẻ lạ, Long Tà cũng thấy khá hứng thú.

“Giết hết chúng!” Âm thanh lạnh nhạt của Luân Hồi Thần Thú vang lên.

Long Tà bỗng nở nụ cười mỉm. Đôi mắt ngước dậy nhìn về phía Huyết Sát Động Quật, hắc khí nghe được lệnh, nhẹ nhàng phát tán ra bay về phía đó. Tàn sát.. bắt đầu..
Hết chap 11
 

lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Chap 12: Tam Đại Trụ Cột Cảnh

Sâu trong Huyết Sát Động Quật bỗng vang lên tiếng hét thảm, âm thanh ngày một nhiều. Ma khí tuy rằng lợi hại, nhưng nếu muốn giết chết người, đặc biệt còn nhiều như vậy, gần như khó có thể. Vốn tỏa ra Ma khí, để ngăn chặn bọn Huyết Sát giáo chạy chốn, đợi Long Tà ra tàn sát. Ai mà ngờ… đúng là “Nhân quả tuần hoàn”. Những cô gái, vốn sức trói gà không chặt, nay lại là nguyên nhân chính, giết chết tất cả giáo chúng Huyết Sát giáo. Huyết Sát giáo chúng, bị ma khí nhập thể, thành ra lăn ra khổ sở, mất hết sức mạnh. Biết đây là cơ hội trả thù, các cô nhanh chóng cầm vũ khí ở gấn đó, mắt toát lên vẻ thù hận, đâm chết bọn ác ma. Thành ra ma khí vừa tỏa ra, khắp nơi vang lên tiếng hét thảm. Long Tà vừa ra ngoài, Huyết Sát giáo chúng đã chết toàn bộ. Nhưng không chỉ Huyết Sát giáo chúng chết, xung quanh đó còn có xác của các cô gái, họ đã tự sát. Mặc dù đã giết hết Huyết Sát giáo, Long Tà không hề thấy vui mừng.

“Vậy mà nhẹ nhàng như vậy, giết hết toàn bộ Huyết Sát giáo của ta?” Một âm thanh vang lên.

Long Tà quay đầu, kẻ vừa lên tiếng là một trung niên, trên người hắn tỏa ra huyết sát khí lăng lệ.

“Ngươi là Huyết Sát giáo chủ?” Đôi mắt Long Tà gắt gao nhìn chằm chằm người trung niên nhân.

“Đúng, không sai!” Huyết Sát giáo chủ nhẹ nhàng lên tiếng, có vẻ cũng không cảm thấy tiếc thương cho đám Huyết Sát giáo chúng đã chết.

Huyết Sát giáo chúng, rất dễ thu nạp.

Huyết Sát giáo chủ bỗng xuất thủ. Hắn ta biết Long Tà vô cùng tà dị, phải mau chóng giết chết. Long Tà tránh thoát khỏi một trảo huyết sát giáo chủ, lùi về sau năm bước, gắt gao ôm Tiểu Lục lúc này mặt đã tái xanh. Long Tà không dám buông Tiểu Lục ra, bởi cậu biết, sâu bên trong Huyết Sát Động Quật. Có một khí tức vô cùng lăng lệ đang ẩn núp. Chính là Luân Hồi Thần Thú nói với cậu.

Gắt gao tránh thoát khỏi thế công của Huyết Sát giáo chủ, cậu không có khả năng phản công bởi đang phải ôm Tiểu Lục bên mình. Lùi về sau mười bước, cậu tránh hiểm được cú đá của Huyết Sát giáo chủ, nhưng cậu nhận ra, cậu đã đến sát bên tường, không còn khả năng lui.

Huyết Sát giáo chủ cười âm tàn, sử dụng trảo pháp, tấn công về phía cậu. Cậu lần nữa tránh hiểm được đòn vô cũng xảo hợp, tay phải ôm tiểu Lục, tay trái phản một trảo, đánh Huyết Sát giáo chủ văng ra sau.

“Cơ hội tốt!” Bắt được thời cơ, ma khí quấn lấy tay trái Long Tà, phi đến Huyết Sát giáo chủ, chỉ cần trảo này chúng, Huyết Sát giáo chủ tuyệt không sống được.

Huyết Sát giáo chủ thấy trảo của Long Tà tiến tới, biết không tránh được, hét lớn: “Cha, cứu ta!” Một bóng ảnh ở sâu trong Huyết Sát Động Quất bỗng xuất hiện trước mặt Huyết Sát giáo chủ.

“Tiểu tử, chết đi” Tay hắn ta tạo thành chưởng pháp, đánh ra lực đạo vô cùng mạnh mẽ đã tích lực từ lâu, đinh ninh rằng một chưởng này sẽ diệt sát Long Tà. Chưởng trảo ngạnh kháng, Long Tà thụ thương, bay đập người vào tường, miệng phun huyết, vô cùng chật vật.

“Lực đạo mạnh như vậy, chẳng lẽ là Linh Vũ cảnh?” Long Tà ôm ngực, nhìn về phía hắc nhân.

“Chẳng lẽ…” Long Tà giật mình nghĩ đến. Rít gào nói lên: “Ngươi là Nguyên Linh Thành Chủ?”

Hắc ảnh khá bất ngờ, rồi nở nụ cười mỉm, tay nhẹ nhàng tháo áo choàng, lộ ra khuôn mặt một lão nhân.

“Không ngờ nhận ra ta, còn có thể sống sau một chưởng toàn lực của ta!” Giọng lão ta vang lên, bấy giờ mới vỡ lẽ. Ngoài mặt Huyết Sát giáo là do con lão tạo ra, nhưng thực chất là do lão làm chủ. Một lần tình cờ, lão nhặt được bí tịch Huyết Tế, biết đây là hành động trời đất bất dung, bởi vậy lão giả vờ trục suất con út là Huyết Sát giáo chủ, rồi sai nó lập ra Huyết Sát giáo, thực hiện hành vi tày trời. Cứ mỗi khi đến ngày Trăng Tàn, hắn lại tới đây. Hắn ta là người đạt được lợi ích lớn nhất từ huyết tế thực lực đã đạt đến Linh Vũ Cảnh đệ thất trọng. Lần này Huyết Tế, bởi vì có Tiểu Lục có “Cửu Âm Sát Thể”, hắn ta sẽ lập tức đạt đến Linh Vũ Cảnh đệ bát trọng, cách vô hạn Linh Vũ cảnh không còn xa.

Lại nói đến Linh Vũ cảnh, Linh Vũ cảnh nằm trong Tam Đại Trụ Cột cảnh. Tam Đại Trụ Cột cảnh gồm Thiên Mệnh cảnh, Thiên Linh cảnh và Linh Vũ cảnh. Luyện võ bắt đầu từ “Nghịch Thiên Cải Mệnh” Thiên Mệnh cảnh gồm đệ cửu trọng, mỗi lần tăng lên một trọng là một lần lột xác, tái tạo thân thể. Cơ thể con người vốn dĩ yếu đuối, bởi vậy cần vượt qua Thiên Mệnh cảnh rèn luyện thân thể, giúp con người có thể tu chân. Sau Thiên Mệnh cảnh là Thiên Linh cảnh, rèn luyện linh hồn. Linh hồn con người vốn dĩ vô cùng mờ nhạt, luyện thành Thiên Linh cảnh, linh hồn sẽ cô đọng, giúp con người cảm nhận được linh khí trong trời đất. Cuối cùng là Linh Vũ cảnh, thức tỉnh vũ hồn. Vũ hồn chìm trong thức hải, là căn nguyên để con người cảm nhận thiên địa, chỉ có thức tỉnh được vũ hồn, mới giúp con người ngộ ra đạo pháp. Linh Vũ cảnh, vô cùng lợi hại, nhưng đâu đó xung quanh đây, hắc khí bốc lên ngùn ngụt…
Hết chap 12
 

sặc máu 3000d

Xem Sex Lần Đầu
Verified
 
 
 
LX Credits
145
USD
0
Tham gia
19/4/17
Bài viết
32
Được thích
109
Giới tính
Nam
công nhận tốc độ ra chập của bác thật đáng nể.mong rằng bác điều tay cho a e thưỡng thức
 

lngonGL

Biết Quay Tay
Verified
 
 
 
 
LX Credits
76
USD
0
Tham gia
15/6/17
Bài viết
112
Được thích
130
Giới tính
Nam
Chap 13: Điên Cuồng

Long Tà ánh mắt dại ra vô hồn, khiến Nguyên Linh Thành Chủ bất giác lạnh người.

“Tiểu Lục..” Âm thanh yếu ớt của Long Tà vang lên, lê từng bước chân nặng nề về phía cô gái đã hôn mê bất tỉnh. Thì ra chưởng pháp bất ngờ lúc ấy, một chưởng trực diện như vậy. Long Tà còn trật vật khôn cùng, thử hỏi cô gái chưa từng luyện võ như nàng biết chịu làm sao? Long Tà quỳ xuống trước cơ thể Tiểu Lục, ôm cô ấy vào lòng. Cơ thể vẫn còn hơi ấm, nhưng lại phát hiện tim cô ấy không còn đập. Run rẩy từng trận, cơn gió lạnh lẽo thổi qua khe khẽ, bầu không khí trở nên im lặng lạ thường. Nhưng còn rợn người hơn, Long Tà bất chợt quay đầu lại, nhìn về phía Nguyên Linh Thành Chủ. Trong đôi mắt ấy dại ra, không tình cảm, không thù hận, không có bất cứ sắc thái nào nhưng lại khiến Nguyên Linh Thành Chủ rợn tóc gáy. Đôi mắt ấy hoàn toàn là mất đi sức sống, Long Tà lúc này trông như xác không hồn. Đích thực Long Tà lúc này, trông như xác sống.

Nhẹ nhàng buông bỏ thi thể Tiểu Lục xuống, Long Tà bước những bước chân nặng nề về phía Nguyên Linh thành chủ.

Một đấm về phía Nguyên Linh Thành chủ, nhưng động tác lại vô cùng chậm chạp. Nguyên Linh Thành Chủ dễ dàng tránh thoát được.

“Ngươi làm trò hề gì vậy?” Mặc dù nói vậy nhưng Long Tà lại đem đến cho hắn sức ép tâm lí vô cùng năng nề.

Lại một đấm nữa được phát ra, Nguyên Linh Thành Chủ lúc này đã hết kiên nhẫn. Tránh thoát một đấm của Long Tà, hắn tung một cước đánh Long Tà đập người vào tường.

Nhưng Long Tà như là không biết đau, lại lần nữa đứng dậy. Lại lê những bước chân nặng nề về phía Nguyên Linh Thành Chủ. Lại một đấm nữa phát ra, Nguyên Linh Thành Chủ nhẹ nhàng lùi về phía sau tránh được. Ấy vậy mà Long Tà đấm trượt mục tiêu, lại mất đà ngã xuống.

“Cha, hắn điên rồi!” Huyết Sát giáo chủ ở đằng xa phát ra lời nhận xét.

Nhưng Nguyên Linh thành chủ không nói gì, nhìn về phía Long Tà. Long Tà một lần nữa đứng lên, lại tiếp tục tiến về phía Nguyên Linh Thành Chủ. Miệng lẩm nhẩm tiếng nói “Ta giết ngươi, ta giết ngươi” trông vô cùng rợn người.

“Kết thúc trò mèo này được rồi đấy” Nguyên Linh Thành Chủ rít gào, hắn đã hết kiên nhẫn tung chưởng đánh về phía Long Tà.

Nhưng lần này vô cùng bất ngờ, Long Tà vậy mà tránh được một chưởng Nguyên Linh Thành Chủ, đấm một phát vào mặt Nguyên Linh Thành Chủ khiên hắn choáng váng mặt mày.

“Không đủ, ta phải mạnh hơn.” Long Tà rít gào, trong đôi mắt vô hồn lúc này mới ánh lên nét hận thù. Cảm nhận được cảm xúc của chủ nhân, ma khí vậy mà cũng phát ra tiếng gào thét.

“Khốn kiếp, chuyện gì xảy ra.” Nhìn hiện trạng này, quả thật không ai có thể bình tĩnh.

“Ta phải mạnh hơn, mạnh hơn.” Ma khí tỏa ra xung quanh, tràn vào những thi thể của Huyết Sát giáo chúng. Thi thể Huyết sát giáo chúng vậy mà lại bốc lên khí đen, vô cùng tà dị.

“Ta giết ngươi!” Long Tà lao về phía Nguyên Linh thành chủ, nhưng lần này không còn chậm chạp nữa, mà nhanh vô cùng. Một đấm phát ra, Nguyên Linh thành chủ phải vô cùng chậm chạp mới tránh né được.
“Hắn ta vậy mà trở nên mạnh mẽ hơn.” Nguyên Linh Thành Chủ vô cùng bất ngờ. Nhìn hiện tượng xung quanh, Nguyên Linh Thành Chủ đã phát giác ra căn nguyên việc. Những thi thể Huyết Sát giáo chúng vậy mà hóa thành Ma khí, lao về phía Long Tà, nhập vào trong cơ thể Long Tà. Mỗi lần hấp thu một luồng hắc khí, Long Tà lại trở nên mạnh hơn, động tác nhanh hơn, cú đấm trở nên uy lực hơn. Khi mà những thi thể của Huyết Sát giáo chúng tất cả đã biến thành ma khí, cú đấm của Long Tà vậy mà khiến Nguyên Linh Thành Chủ cảm thấy nguy hiểm, phải chật vật tránh né.

“Không đủ, ta phải mạnh hơn.” Long Tà rít lên “Hận hắn không, mau cho ta sức mạnh.” Bầu không khí vẫn im lặng, vậy mà không có bất cứ hiện tượng nào xảy ra cả.

Long Tà thở hồng hộc “Cho ta sức mạnh” Cậu hét lên.

Bất chợt, những thi thể của các cô gái tội nghiệp vậy mà cũng bốc lên hắc khí.

Nhìn cảnh tượng kì dị như vậy, Nguyên Linh Thành Chủ vẫn cho đây là lần đầu được thấy đi. Hắn ta biết nếu để Long Tà tiếp tục hoành hành, tác oai tác quái, thì hắn sẽ khó thoát. Bởi vậy hắn tăng thêm lực đạo, liều mạng tung chiêu. Nên biết Ma Khí Long Tà đâu phải thứ thường, Ma khí có thể sánh ngang với Thần khí thời thượng cổ hồng hoang, thì một chút Linh khí thiên địa này làm sao có thể sánh ngang với nó? Bởi vậy Nguyên Linh Thành Chủ vô cùng chật vật, mặc dù thực lực hắn hơn hẳn Long Tà.

Hấp thu hết Ma khí từ thi thể các cô gái tội nghiệp, Long Tà vẫn cảm thấy chưa đủ. Nhìn chằm chằm về phía Nguyên Linh Thành chủ, đôi mắt toát lên vẻ thù hận “Cho ta sức mạnh” Long Tà rít gào. Những Ma Khí lại tiếp tục thẩm thấu, tiến về phía huyết huyệt. Vô cùng kì lạ, vũng máu trong huyết huyệt vậy mà bay lên trời, hóa thành ma khí, như có linh hồn phát ra tiếng gào thét điên dại, bay về phía Long Tà…
Hết chap 13
 

Danh sách Box

Ăn Chơi 3 Miền Gái Gọi | Massage | Karaoke

Hình sex, Truyện Sex, Hentai

Phim Sex - Phim Người Lớn - Con Heo

Bên trên Bottom